Chu Tịnh Sơ yếu thế, tất nhiên phải thỏa hiệp, "Được."
Dù sao nhận yêu cầu của Tống Lãnh Thần còn hơn là đến tìm Tống Lãnh Vũ, vì cô rất sợ hắn, con người của hắn thật khiến người khác kinh tởm.
"Chuyện cô nhờ trong hôm nay sẽ được giải quyết. Chuyện cô hứa cũng nên làm đi." Tống Lãnh Thần nhàn nhã thốt ra hai câu.
Chu Tịnh Sơ mím môi, "Mỗi tối tôi sẽ đến đây."
"Không, cô phải dọn qua đây ở."
...
Chu Tịnh Sơ không biết bản thân đã rời khỏi Quỷ Uyển như thế nào, hiện tại cô đang đi bộ trên đường lớn, trời dần về chiều nhưng ánh nắng vẫn còn gay gắt, nó chiếu rọi lên thân ảnh mảnh mai của cô khiến cái bóng màu đen kia in hằn trên đất, cái bóng thật dài.
Chu Tịnh Sơ không biết nên vui hay buồn, khuôn mặt vẫn cứ trầm tĩnh như nước.
Cô đã tìm đến Tống Lãnh Thần và nhận được sự chấp thuận từ anh, nhưng yêu cầu mà ai đưa ra cũng rất quá đáng. Ở bên cạnh anh đến lúc anh chán thì thôi, nhưng bao giờ anh sẽ chán cô đây?
Nếu thật sự như anh nói, phương diện kia của anh có vấn đề và chỉ phản ứng với một mình cô. Vậy có phải tương lai sau này cô sẽ mãi đi theo anh không?
Cô là người khiến anh thỏa mãn, làm sao anh có thể buông tha?
Chu Tịnh Sơ nén một tiếng thở dài, thật tình mà nói cô không dám nghĩ sâu xa, bởi cô rất sợ bị trói buộc vào Tống Lãnh Thần cả đời.
Nếu thật như thế, thì tình cảnh của cô sẽ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977930/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.