"Dì đừng quá lo lắng, chuyện này để con tìm cách xử lý. Tố Trầm, em ở đây khuyên ngăn dì, chị sẽ giải quyết ổn thỏa." Chu Tịnh Sơ vừa dứt lời thì liền xoay người rời đi, chuyện này bắt buộc cô phải nhúng tay vào. 
Tố gia là người thân của cô, cô không thể thấy chết nhưng lại không cứu, vả lại Tố Trầm vì bất bình thay cô cho nên mới manh động đi tìm Chu Cầm Hi. Suy cho cùng Chu Tịnh Sơ không thể bỏ mặt làm ngơ được! 
Nhưng phải làm sao đây, cầu cứu ai mới được chứ? 
Người mà Chu Tịnh Sơ quen cũng chỉ có Cao Nhã Kỳ, nhưng số tiền mà Tố thị đang cần không phải là một con số ít, nếu nói chuyện này cho Cao Nhã Kỳ thì cô ấy sẽ đồng giúp đỡ và đi tìm ba mẹ cô ấy. Cái Chu Tịnh Sơ lo chính là Cao tổng và Cao phu nhân không chấp nhận. Dù gì bỏ ra tận một khoảng tiền lớn để giúp người dưng, không một ai là chịu ngay cả. 
Không được, cô không thể tìm Cao Nhã Kỳ! 
Còn Tả Tôn thì sao? 
Một suy nghĩ liền lóe lên trong đầu Chu Tịnh Sơ, cô đi mượn của Tả Tôn chắc là được chứ? 
Nhưng hiện tại Tả Tôn vẫn còn bị thương khá nghiêm trọng, vả lại Tả gia và Tả phu nhân cũng chẳng ưa gì cô. Đi mượn họ cũng chỉ mang nhục mà thôi. 
Cách này lại bị Chu Tịnh Sơ loại bỏ. Rốt cuộc cô nên làm thế nào mới phải đây? 
Chu Tịnh Sơ vò đầu bứt tai, hai mắt cũng nhắm tịt một cách bất lực. 
Tố Trầm vì cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977929/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.