Edit: Ngũ Ngũ
Vào dịp lễ hội, trong trấn hết sức náo nhiệt, sáng sớm Cố Ngạn mang theo Cố Cố ra ngoài đi dạo quanh chợ để hưởng thụ bầu không khí lễ hội.
Thượng Vũ đế đi theo hai người kia, đi đến một thân đổ đầy mồ hôi cũng không được Cố Ngạn cùng Cố Cố chú ý, trong lòng có chút chua xót.
Cố Ngạn thấy không còn sớm nữa, cũng chưa có ý định muốn quay về, tìm một gian hàng nhỏ ngồi xuống, gọi ba tô mì gà.
Cố Cố tựa như con sói nhỏ bị bỏ đói lâu ngày, nhưng khẩu vị lại không hề nhỏ, hấp tấp cầm tô mì lên ăn loáng cái đã xong. Cố Ngạn liếc thấy, đem phần của mình chia một nửa cho nó.
Lông mày Thượng Vũ đế lập tức nhíu lại, nhẫn nhịn, lại nhịn không được, đem phần của mình đẩy qua cho Cố Ngạn: “Ăn không hết.”
Cố Cố cắn chiếc đũa: “Hoàng thúc thúc không ăn quen thức ăn của dân gian?” Kể từ khi biết Thượng Vũ đế là hoàng thượng, tiểu gia hỏa này ở trước mặt Thượng Vũ đế nói năng cũng không chút kiêng kỵ.
Thượng Vũ đế không có ý tứ này, thiếu chút nữa đen mặt, miễn cưỡng cười nói: “Ta không đói bụng, phụ thân ngươi phải làm việc, nên ăn nhiều một chút.”
“À.” Cố Cố nhả ra chiếc đũa, tiếp tục gắp lấy sợi mì.
Bầu không khí lập tức có chút ngưng trệ, Cố Ngạn không nhận lấy tô mì của Thượng Vũ đế, nói: “Ta ăn nhiêu đây đủ rồi.”
Thượng Vũ đế không có ý định thỏa hiệp: “Một đại nam nhân lại ăn ít như vậy, cho dù ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thuong-quan-ha/1487547/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.