Hôm sau tỉnh dậy, đầu A Hạo đau đến muốn nứt ra. Lúc nàng mở mắt ra thì trời đã sáng. Nàng xưa nay làm việc ổn thỏa, lúc hầu hạ chủ nhân hiếm khi làm sai việc, hôm nay lại ngủ đến giờ này nàng cảm thấy mình thật có lỗi với chủ nhân.
không kịp nghĩ nữa, A Hạo vội đứng dậy đi thay y phục. Nàng đi vào phòng trong, bất chợt bước chân dừng một chút, gương mặt bắt đầu nóng lên, mấp mấy môi nói:
""Thế tử, nô tỳ...""
Tiêu Hành đang mặc áo choàng, tay dừng một chút, đột nhiên cảm thấy chột dạ, lúc sau lại dường như không có việc gì nhìn nàng một cái, nói:
""Lại đây đi.""
A Hạo hiểu được lúc này chính mình nói cái gì cũng không được hay cho lắm, chỉ có thể hầu hạ thế tử thật tốt. Nàng lấy thắt lưng buộc vào cho nam nhân trước mặt rồi vuốt phẳng áo choàng. Vì phải hầu hạ thế tử xúc miệng rửa mặt nên nàng mới nhịn không giương mắt đánh giá sắc mặt của thế tử. Thế tử sinh ra đã anh tuấn tiêu sái, là nam nhân đẹp nhất mà nàng từng gặp, ngày thường đều là ít nói ít cười, giờ đây ánh mắt lại lộ ra vài phần nhu hòa.
Nghĩ đến tâm tình nàng cũng vui lên không ít.
A Hạo thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Thầm nghĩ: Nếu thế tử thấy không có vấn đề gì thì nàng cũng không phải nghĩ vớ vẫn nữa rồi.
Tiêu Hành nhìn bộ dáng nơm nớp lo sợ của nàng, cảm thấy chính mình phải nói cái gì đó, nghĩ nghĩ liền mở miệng nói:
""Hôm nay ngươi không cần hầu hạ ta.""
A Hạo hoảng sợ, ""Thình thịch"" một tiếng liền quỳ xuống, ngẩng đầu lên vội nói:
""Nô tỳ biết sai rồi, chi bằng thế tử hãy trách phạt nô tỳ đi nhưng...đừng đuổi nô tỳ ra ngoài có được không."" Nếu thế tử mà đem nàng đuổi ra khỏi Ký Đường Hiên thì thôi nàng liền xong rồi.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thiep-duong-thanh-ky/183517/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.