Trưởng công chúa là mẹ cả của Khương Họa, Khương Họa vốn nên đi gặp bà ta, chưa kể bà ta còn có thân phận tôn quý ở đó.
“Họa Họa của ta trưởng thành rồi" - Lão thái thái thở dài. Khi trước con bé bỏ nhà đi trong cơn thịnh nộ cũng là vì bị chuyện Trưởng công chúa muốn gả cho cha mình chọc giận. Nhưng lần này trở về, nàng lại chủ động nhắc tới việc đi thỉnh an, rõ ràng là đã hiểu phải thỏa hiệp rồi. Dù không nỡ để cháu gái bảo bối của mình như thế, song bà cũng đành cúi đầu dưới mái hiên người. Dù cháu gái ở nhà có được sủng ái cỡ nào, nhưng ra cửa cũng sẽ gặp phải những loại người muôn hình vạn trạng. Ở kinh đô này, người cao quý hơn Khương phủ nhiều lắm, con bé luôn phải học cách cúi đầu.
Lão thái thái dặn dò: "Gặp Trưởng công chúa rồi, Họa Họa cùng Trừng ca nhi lại về...".
Nói tới đây, bà do dự nhìn Khương Họa, nắm lấy tay Khương Họa, muốn nói lại thôi. Có mấy lời bà thật sự không biết nên nói ra miệng như thế nào. Nếu con bé biết, nàng có thể quay người trở về Tô Châu hay không?
Khương Vĩ nói: "Họa Họa, Trưởng công chúa trước đây có một cô con gái, tên là Hạ Tư Dao, từ nhỏ nàng ta đã sống với Trưởng công chúa trong phủ công chúa. Sau khi Trưởng công chúa đến đây, trong phủ công chúa chỉ còn lại một mình Hạ Tư Dao. Nàng ta cũng thường đến đây ở. Chỗ nàng ta ở... là viện ban đầu của con".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thiep-dong-cung/3596324/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.