Lão thái thái gác cổng thứ hai không chịu vào nhà, thấy đã là buổi trưa, Khương Họa vẫn chưa thấy đâu, cái lò sưởi nhỏ mà lão thái thái cầm đã chẳng còn hơi nóng từ lâu: “Làm sao vậy? Chẳng lẽ là xe ngựa bị hỏng?".
Ma ma cũng mất tự tin: "Không thể nào? Trịnh quản gia đích thân đi đón mà. Ông ấy đã chuẩn bị trước đó hai ngày rồi, xe ngựa chắc chắn cũng đã được kiểm tra".
"Không được, ta phải đến cửa lớn chờ, vậy thì xe ngựa đi vào ngõ là ta biết ngay". Lão thái thái cất bước đi. Bà đứng lâu quá nên hai chân đều tê cứng, vừa bước đi là thân thể loạng choạng suýt ngã.
May mà ma ma kịp đỡ tay bà, hai nàng hầu gái theo hầu chạy đến kéo và ôm lại, bấy giờ mới giúp lão thái thái ổn định.
“Lão thái thái, ngài vào phòng chờ đi" - Ma ma sợ tới mức suýt nữa hồn cũng bay đi, “Nếu ngài ngã rồi thì khi cô nương trở về sẽ đau lòng biết bao”.
“Không vào!” - Lão thái thái kiên quyết: “Ta chỉ tê chân thôi, hoạt động chút thì hết mà".
Ma ma biết lão thái thái đang vội muốn gặp cháu gái quý báu nên không dám ngăn cản, hai người hầu đỡ lão thái thái, từ từ nhấc chân đi về phía cửa.
Cửa mở ra, một bóng người gầy gò lẳng lặng đứng ở cửa, chắp tay sau lưng nhìn con hẻm ngoài cửa.
Không biết ông đã đứng bao lâu, trên hai vai đầy lá khô rơi.
Nghe thấy động tĩnh, Khương Vĩ quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-thiep-dong-cung/3596323/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.