Tiểu nhị cùng đám người xung quanh nhìn thấy nhóm Phượng Sở Ca rõ ràng đã ăn hết thức ăn trên bàn nhưng vẫn không ai xảy ra chuyện gì, tất cả đều kinh ngạc nhìn nhau vài lần.
Dược tính của thuốc này rất mạnh, không có lý do gì đến hiện tại họ vẫn không có chuyện gì.
Thức ăn trên bàn đều bị ăn đến thất thất bát bát.
Phượng Sở Ca vẫy tay một cái, giọng nói trong trẻo làm thay đổi toàn bộ đại sảnh: "Tiểu nhị, thêm hai món nữa.
Tiểu nhị cùng đám đại hán tục tằng liếc nhìn nhau một cái, dược vừa hạ không thành công.
Khi các món ăn được bưng lên lần nữa, liều lượng thuốc đã được tăng lên.
Hách Liên Cẩn Du ngồi ở một bàn khác.
Hắn dựa vào một bên híp mắt nhìn Phượng Sở Ca bọn họ.
" Tiểu thư, Tam vương gia kia có phải cũng phát hiện ra cái gì hay không, họ vẫn luôn không động đũa. "Tử Lan lén lút nói với Phượng Sở Ca.
" Quản hắn làm cái quỷ gì? Chúng ta ăn của chúng ta là được. "Phượng Sở Ca thuận tay rắc giải dược lên, mở miệng nói.
Không chỉ bên này, bọn người tiểu nhị cũng phát hiện Hách Liên Cẩn Du bất thường.
" Công tử, có phải đồ ăn không hợp khẩu vị của ngài hay không? "
Hách Liên Cẩn Du hừ lạnh một tiếng.
Hắn dựa vào ghế, hai tay ôm ngực:" Nhìn tướng ăn của một số người, ta đã thấy no rồi. "
" Tiểu thư, hắn đang nói chúng ta kìa! "
Phượng Sở Ca nhíu mày:" Hắn có muốn ăn hay không, có muốn nhìn hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038636/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.