Phượng Sở Ca dựa vào một bên như trước, hai mắt nhắm lại không thấy rõ thần sắc. Đến khi Tử Lan nói không sai biệt lắm, nàng mới chậm rì ngẩng đầu, môi mỏng khẽ mở.
"Lại nói bậy bạ ta ném ngươi xuống xe ngựa."
Tử Lan nhìn thần sắc Phượng Sở Ca, khẽ cong môi: "Không nói thì không nói."
Dứt lời quay sang nhìn Lục Trúc cùng Bích La: "Hai ngươi nói, vừa rồi ta nói có đúng không?"
Lục Trúc cùng Bích La nhìn nhau rồi gật đầu.
"Cũng có chút đúng."
Phượng Sở Ca ngồi bên cạnh không nhịn nổi run rẩy khoé môi.
Xem ra.. ba người này thật sự quá rảnh rỗi rồi, nàng nên tìm một ít chuyện cho các nàng ấy làm.
Vân Thiên học viện cách kinh đô Thiên Khải có nửa ngày đường xe.
Ước chừng giữa trưa, xe ngựa dừng lại trước một khách điếm.
Lúc này đã đến ngoại ô kinh đô Thiên Khải, người ở thưa thớt.
Ngôi tửu lâu này là tửu lâu duy nhất mười dặm gần đây.
Hai cỗ xe ngựa đều dừng lại, Hách Liên Cẩn Du cùng Phượng Sở Ca một trước một sau vào quán rượu.
Trong tửu lâu, người rất thưa thớt.
Vốn đại sảnh có chút ồn ào, sau khi Phượng Sở Ca bọn họ tiến vào lập tức trở nên yên tĩnh.
Cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn về phía đại sảnh.
Nhìn hai nhóm người một trước một sau tiến vào, mọi người ở đây chỉ cảm thán hôm nay vận khí của mình thật tốt, thật mở rộng tầm mắt.
Các nàng tìm vị trí gần cửa sổ rồi ngồi xuống.
Cũng ngay sau khi ngồi xuống, bốn người đều dò xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038635/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.