"Tiểu quỷ, lời này không thể nói lung tung." Phượng Sở Ca nghiêng đầu lại liếc nhìn hắn.
Thần sắc A Trần ngưng lại. "Nói lại lần nữa, ta không phải là tiểu hài tử!"
A Trần tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Quanh thân hắn tản ra mấy phần lãnh ý.
Hàn ý kia làm cho Nhục Đoàn trong ngực A Trần cả kinh.
Nhục Đoàn đang híp mắt lại chuẩn bị đi ngủ nhưng lại đột nhiên nổi cáu.
"Meow ô.." Nhục Đoàn sợ hãi kêu ra tiếng.
A Trần duỗi tay vuốt vuốt lông Nhục Đoàn. "Còn kêu ta đá ngươi văng ra."
Nhục Đoàn nghe hiểu lời A Trần nói, lập tức yên tĩnh trở lại.
Nó ghé vào đùi A Trần, thân thể còn ẩn ẩn run rẩy.
"Tiểu Trần Trần.. Đừng nóng giận nha, ngươi xem, ngươi đã làm cho Nhục Đoàn sợ hãi rồi."
Phượng Sở Ca nhìn gương mặt lão làng của A Trần, nhịn không được duỗi tay lên nhéo nhéo..
Rõ ràng là một tiểu hài tử, lại luôn làm cho mình nhìn như người lớn.
Bộ dáng này không thể nói là không buồn cười.
"Nữ nhân, ngươi buông tay!" A Trần bị Phượng Sở Ca bắt lấy mặt, kinh hô ra tiếng.
"Tiểu Trần Trần.. Có ai nói với ngươi mặt của ngươi rất thú vị không?"
Mặt A Trần bị vân vê thành những hình dạng khác nhau, thấp giọng hô: "Nữ nhân, nếu ngươi không buông tay, tự gánh lấy hậu quả."
"Ta không buông thì ngươi có thể làm gì ta?"
" Ngươi chờ, chờ ta trưởng thành, xem ta.. "
" Đợi ngươi trưởng thành.. "Phượng Sở Ca cười cười." Trước khi ngươi lớn lên, hãy để cho tỷ tỷ hảo hảo chà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038605/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.