Đối diện, Phượng Thiển Tuyết một mực ngồi cùng người Vân gia lúc này rốt cuộc lần nữa lên tiếng.
"Hoàng thượng, hiện tại dân nữ đã gả vào Vân gia, hiếm khi có cơ hội gặp lại muội muội, không nghĩ đến lại vô tình cùng muội muội cãi nhau. Nay dân nữ muốn kính muội muội một chén bồi tội.."
Tư thái lúc này của Phượng Thiển Tuyết ngược lại thật sự rất thành khẩn.
Nàng ta đã nói như vậy, Thiên Khải đế sao có thể cự tuyệt?
"Đương nhiên có thể, đã là tỷ muội tự nhiên nên hòa thuận, sao có thể vì chút chuyện nhỏ làm tổn thương cảm tình?"
"Đúng vậy a.. Hoàng thượng nói rất đúng." Phượng Thiển Tuyết đứng dậy.
Trước mắt bao người, cầm lấy bầu rượu trên bàn rót vào chén, đi về phía Phượng Sở Ca.
"Tiểu thư, nàng ta lại muốn làm cái quỷ gì?" Tử Lan thấp giọng hỏi.
Phượng Sở Ca nhướng mày, "Nhìn xem chẳng phải sẽ biết rồi sao?"
Phượng Thiển Tuyết cong môi cười, chậm rãi đi đến.
Hôm nay nàng mặc một thân sa y màu đỏ, trên mặt trang điểm tinh xảo.
Từng bước một đi về phía này, lộ ra thư thái mỹ lệ không thể nghi ngờ.
Không thể phủ nhận, Phượng Thiển Tuyết xác thực là một mỹ nhân.
Phượng Thiển Tuyết đi đến trước mặt Phượng Sở Ca..
"Tứ muội, trước đó ta có nhiều chuyện đắc tội, Tứ muội nói rất đúng, hôm nay ta vẫn còn trong thời gian giữ đạo nghĩa lại ăn mặc như vậy, là ta sơ sót."
Thái độ Phượng Thiển Tuyết rất thành khẩn.
Nhưng càng thành khẩn mới càng có quỷ.
Đáy mắt Phượng Sở Ca xẹt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038604/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.