Nhìn nữ tử phong hoa tuyệt đại kia, đáy lòng Hách Liên Tử Hiên càng cảm thấy mãnh liệt.
Đúng vậy..
Một nữ tử kinh diễm tuyệt luân như thế sao có thể là phế vật?
Hách Liên Cẩn Du quay đầu thấy Hách Liên Tử Hiên đang ngưng thần nhìn Phượng Sở Ca, kinh ngạc hỏi: "Ngũ đệ, không phải ngươi vừa ý phế vật kia đấy chứ?"
Hách Liên Tử Hiên nhìn Phượng Sở Ca, lẩm bẩm, "Tam hoàng huynh, ta nói, ngươi thật sự bỏ lỡ một khối ngọc thô chưa mài dũa rồi.."
Hách Liên Cẩn Du khinh thường nhếch miệng.
Ngọc thô chưa mài dũa?
Chỉ là một bao cỏ mà thôi!
* * *
Trong đại sảnh, hai người đứng đối diện nhau.
Thuỷ Ngọc Nhi giương môi, nàng thề hôm nay phải trả lại hết tất cả hổ thẹn lần trước!
"Phượng Sở Ca, đừng trách ta không khách khí!"
Dứt lời, Thuỷ Ngọc Nhi đứng dậy tiến về phía trước.
Quanh thân Thuỷ Ngọc Nhi bao phủ một vòng hào quang.
Đó là khí thế thuộc về trung cấp Linh sĩ.
Đối với cuộc tỷ thí này, Thuỷ Ngọc Nhi quyết phải giành chiến thắng.
Trong mắt nàng ta, Phượng Sở Ca bất quá chỉ là phế vật, không có chỗ dựa sau lưng thì nàng không là gì cả!
Giữa không trung, nàng ta đột nhiên ngưng tụ tất cả lực đạo một lần nữa.
Nàng muốn một chiêu này kết thúc tất cả.
Thế nhưng mà, ngay tại thời điểm Thuỷ Ngọc Nhi sắp đụng phải Phượng Sở Ca, Phượng Sở Ca nhẹ nhàng bước nhỏ một bước, bất quá chỉ là một bước nhỏ đã khiếnThuỷ Ngọc Nhi phải vồ hụt, cả thân thể theo quá tính lao về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038599/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.