Tất cả đều chạy đến cứu hỏa.
Ba nha hoàn bên người Phượng Sở Ca cũng không ngoại lệ.
Phượng Sở Ca ngược lại không có ra ngoài, lẳng lặng dựa trên giường đợi điều gì đó.
Bên ngoài đột nhiên có một đạo thân ảnh xẹt qua.
Thân ảnh người tới đặc biệt nhanh, chỉ hơi loé lên, thuận thế từ mép cửa sổ bắn vào trong một làn sương mù dày đặc.
Phượng Sở Ca tựa ở trên giường, sau khi tra xét làn sương mù, mím nhẹ môi.
"Chỉ là mê huyễn dược đơn giản cũng muốn đối phó ta? Bổn cô nương từ bốn năm trước đã không chơi cái này rồi!"
Nàng không làm ra phản ứng khác, chỉ tương kế tựu kế ngất xỉu.
Người bên ngoài rốt cuộc cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, đẩy cửa vào đỡ lấy Phượng Sở Ca, lướt qua không trung hướng đến một chỗ mà đi..
Trong một phòng ở Phượng gia chủ viện, Phượng Sở Ca ngất xỉu trên ghế, Phượng Thiển Tuyết nhìn người trên ghế cười lạnh.
"Phượng Sở Ca a Phượng Sở Ca.. Ngươi xem kết quả cuối cùng không phải vẫn là ngươi gả cho ngốc tử kia sao? Phế vật đến cùng vẫn là phế vật. Ngoại trừ điểm này, ngươi còn giá trị gì để lợi dụng?"
"Bất quá, Phượng Sở Ca, ngươi yên tâm, hôm nay ta sẽ làm cho ngươi thật xinh đẹp. Sau đêm tân hôn, nghênh đón ngươi sẽ là thi thể tướng công, ngươi đi mà ôm thi thể của tướng công ngươi tiếp tục sống a.."
Nghĩ đến những ngày tháng thê thảm của Phượng Sở Ca trong tương lai, đáy lòng Phượng Thiển Tuyết càng thấy thoải mái.
Nàng mở son
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038561/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.