Là mỹ nam tử không chút thua kém, đứng thứ hai trên bảng Vân Thiên Triệt.
Phượng gia gây ra họa, tất nhiên phải tự mình gánh lấy.
Vân gia yêu cầu không cao, chỉ cần Phượng gia gả một đứa con gái đến xung hỉ, chuyện này coi như xong.
Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được, ngốc tử kia sống không lâu rồi, một khi gả đi chỉ sợ ngày sau phải thủ tiết cả đời.
Như thế, ai nguyện ý gả?
Chớ nói đến hai vị tiểu thư Phượng gia luôn sống an nhàn sung sướng.
Phượng Thiển Tuyết bị Phượng Triêu Dương triệu đi, vừa vào cửa, chỉ thấy Phượng Triêu Dương lo lắng nh́n nàng.
"Tuyết Nhi, ngươi cứu Phượng gia chúng ta a.."
"Phụ thân, làm sao vậy?"
"Trước mắt để cho phế vật kia gả cho ngốc tử Vân gia là không có khả năng rồi, mà muội muội ngươi Uyển Nhi hiện tại lại biến thành cái dạng kia, thích hợp gả đến Vân gia cũng chỉ có ngươi.."
Phượng Thiển Tuyết nghe xong, nhất thời cả kinh lui về phía sau.
"Cha, người đã từng nói sẽ không gả con qua đó."
"Nhưng ta không có biện pháp a.. Trước mắt thích hợp nhất chỉ có ngươi thôi, hơn nữa ngươi cũng đã nghe nói rồi đấy, người Phượng gia yêu cầu ngày mai phải kết hôn." Phượng Triêu Dương đáy mắt tràn đầy vô thố. "Cha cũng không có biện pháp, Phượng gia chúng ta không đắc tội nổi Vân gia."
"Không được, con không lấy chồng." Phượng Thiển Tuyết lắc đầu: "Cha, tại sao không để phế vật kia gả, phế vật kia không phải còn tốt sao? Vì cái gì không để phế vật kia gả đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038560/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.