Dung mạo Phượng Sở Ca làm cho Hách Liên Cẩn Du có chút giật mình sững sờ.
Chỉ là trong nháy mắt, hắn hồi phục lại thần trí.
Nghĩ đến Phượng Sở Ca bất quá chỉ là một phế vật, đáy mắt Hách Liên Cẩn Du lại lần nữa ngập tràn xem thường.
"Uyển Nhi đến cùng đã đắc tội ngươi chỗ nào mà ngươi lại phải hại nàng như thế?"
Phượng Sở Ca nhướng mày: "Như thế nào? Không ai nói ngươi biết sao?"
"Ngươi vừa về đến Uyển Nhi liền xảy ra chuyện, không phải ngươi thì là ai?" Hách Liên Cẩn Du căm hận nh́n Phượng Sở Ca. "Phượng Sở Ca, ta nói ngươi biết, ta cùng Uyển Nhi chung tình nhưng dù không có Uyển Nhi, ta cũng sẽ không lấy ngươi.."
Nghe Hách Liên Cẩn Du nói, Phượng Sở Ca gật nhẹ đầu..
Từ từ..
Nàng đột nhiên ý thức được điều gì..
Người này không phải cho rằng nàng muốn trừ bỏ Phượng Thanh Uyển để gả cho hắn chứ?
Phượng Sở Ca không khỏi co quắp khoé môi.
Hắn rốt cuộc là lấy đâu ra tự tin để có thể nghĩ được như vậy?
Nàng rốt cuộc có nên nói với hắn, kỳ thực đến bây giờ nàng đều không biết hắn tên gọi là gì?
"Phượng Sở Ca, ngươi.." Hách Liên Cẩn Du con muốn nói tiếp, Phượng Sở Ca rốt cuộc nhịn không được lên tiếng.
"Cái kia.. Các hạ, xin hỏi ngươi là ai?"
Chỉ trong tích tắc, sắc mặt Hách Liên Cẩn Du trở nên tái nhợt.
Ba người Tử Lan bên cạnh cũng nghẹn cười.
"Phượng Sở Ca, ngươi bớt giả bộ lại cho bổn vương!" Hách Liên Cẩn Du gào thét.
"Phượng Sở Ca nhíu mày:" Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038557/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.