Tiếng kêu bén nhọn, tiếng nổ vang giữa không trung.
Ngay lúc đó, trong không khí truyền đến một chút máu tươi.
Phượng Thanh Uyển chỉ cảm thấy trên mặt từng cơn đau nhức kịch liệt, duỗi tay đưa lên mặt một vòng bôi đến tay đầy máu tươi, nàng sợ tới mức kêu to ra tiếng.
"A! Mặt của ta!"
Theo âm thanh của nàng, Nhị phu nhân cùng Phượng Triêu Dương đều nhìn qua.
Nhưng cũng chính cái liếc mắt này làm họ nhất thời hít vào một hơi.
Lúc này cả khuôn mặt Phượng Thanh Uyển giống như bị nổ tung, huyết nhục mơ hồ, cơ hồ không thấy rõ ngũ quan của nàng.
Máu tươi, tiếp tục chảy xuống.
Nhìn những vết máu kia, Phượng Thanh Uyển rốt cuộc chịu không nổi ngất đi.
"Phượng Sở Ca ngươi thật khinh người quá đáng, hôm nay ta liều mạng với ngươi!" Nhị phu nhân thật sự nhịn không được tiến lên, nữ nhi của mình lại bị một phế vật biến thành như vậy.
Thực lực Nhị phu nhân không cao, chỉ ở mức Đại linh giả.
Nhưng trong mắt bà ta, thực lực như vậy muốn giết một phế vật là đủ.
Bà ta nhảy người đứng dậy, đánh về phía Phượng Sở Ca..
Nhiều năm qua đi, thân mình Nhị phu nhân đã hiện ra chút phúc hậu*.
*Phúc hậu: Mập mạp. Người xưa cho rằng thân hình mập mạp là phúc hậu.
Thân hình cồng kềnh chuyển động hướng tới Phượng Sở Ca mà đánh.
Ngay thời điểm bà ta sắp đụng đến Phượng Sở Ca, Phượng Sở Ca di chuyển bước chân một chút.
Thân hình chỉ hơi hơi loé, rồi khỏi nơi nàng vừa mới đứng.
Nhị phu nhân vồ trúng khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038552/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.