Vân Thiên đại lục, kinh đô Thiên Khải.
Trời vừa mới mưa, đường nhỏ ngoại ô kinh đô lầy lội không chịu nổi.
Một cỗ xe ngựa đơn giản đi qua lớp bùn lầy lội này hướng về phía bắc.
Trong xe ngựa, ẩn ẩn truyền đến hai giọng nữ tức giận bất bình.
"Thật sự là quá lắm rồi, sáu năm trước bọn họ đuổi tiểu thư ra khỏi Phượng gia, hiện tại đã xảy ra chuyện mới nghĩ đến người."
"Hơn nữa, theo tin tức Phong Nguyệt Lâu dò xét được, bọn họ sở dĩ tiếp tiểu thư trở về là để thay thế một tiểu thư khác của Phượng gia gả đến cho một ngốc tử xung hỉ!"
"Chúng ta không nên trở về, Phượng gia đối xử với người như thế, tiểu thư cần gì phải quan tâm sống chết của bọn họ?"
"Đám người Phượng gia này thật đáng giết!"
Kẻ xướng người họa này là hai nữ tử thanh tú.
Hai người đều mặc trang phục nha hoàn, trên đầu chải búi tóc đơn giản.
Các nàng ngồi một trái một phải, trên mặt đều tràn đầy phẫn hận.
Hai người còn muốn nói thêm gì đó nhưng nữ tử một mực dựa vào một bên ngủ rốt cục đã mở mắt ra.
Nữ tử một thân bạch y, tóc đen tuỳ ý rơi xuống, chỉ dùng một cây trâm đơn giản vén lên.
Nàng tựa lên mái hiên xe ngựa, lông mày như Thanh Sơn, sóng mắt lưu chuyển, khuôn mặt tuyệt sắc dần hiện ra vài phần trêu tức. "Bình tĩnh, chẳng phải chỉ hồi Phượng phủ sao? Hơn nữa cả ngày ở Phong Nguyệt Lâu có gì thú vị? Cho các ngươi thay đổi hoàn cảnh, có gì không thể?"
"Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-van-van-tue-yeu-nghiet-ta-quan-nghich-thien-phi/1038545/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.