Editor: Bé Nee
Cô gái kia mặc một bộ váy đỏ rực như tiểu yêu tinh, thiết kế lệch vai của bộ lễ phục để lộ ra cái cổ thiên nga trắng nõn, làn da trắng như sữa bò, trên nền đỏ thẫm càng trắng như tuyết.
Cô còn có một gương mặt đẹp tuyệt mỹ, đường nét khuôn mặt tinh xảo, trang điểm tinh tế, quyến rũ nhưng không dung tục loè loẹt, khí chất cao lãnh từ trong xương cốt phát ra.
Không ngờ bài nhạc làm người thổn thức này là do cô đàn ra, khiến Quý Duy Dật thập phần kinh ngạc, không ngờ cô lại có tài năng âm nhạc cao như vậy.
"Lương Dĩ Mạt?!" Thẩm Lân Hiên càng thêm khiếp sợ: "Cô ta biết đàn dương cầm từ khi nào?"
Không sai, chính là cô!
Quý Duy Dật đã từng nhìn thấy Lương Dĩ Mạt trên TV, cô không giống như Giang Vân Yên có hai ông chủ lớn Lục Thanh Nghiêu và Yến Bắc Thần sủng, có được tài nguyên tốt. Tuy cô là thiên kim của Lương gia, nhưng chỉ có thể quay ở tuyến 3 tuyến 4, cũng rất thảm.
"Lôi cô ta ra ngoài! Ai cho cô ta ở đây mê hoặc người!" Thẩm Lân Hiên rất tức giận.
Hắn ra lệnh, lập tức có bảo vệ chạy tới, chuẩn bị kéo cô gái đang chơi đàn từ trên cao xuống.
"Khoan đã." Quý Duy Dật ngăn bảo vệ lại, ánh mắt lạnh như băng: "Tôi có cho các anh động thủ à?"
Hai người bảo vệ lập tức không dám nhúc nhích.
Lương Dĩ Mạt nghe bọn họ nói chuyện, khẽ cong cánh môi tuyệt đẹp, tiếp tục diễn tấu.
Bởi vì được Quý Duy Dật thưởng thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-toi-thuong-tong-tai-lao-cong-mat-kiem-soat/1203793/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.