Cùng ngày, Vệ Huyên mở tiệc khoản đãi phu thê Thẩm Khánh.
Tuy Thẩm Khánh và Vệ Huyên, một người đã quen yên lặng, một người thì quen kiêu ngạo, lười phản ứng lại với mọi người, anh em đồng hao khá ít nói, uống rượu dùng bữa, cũng không nói câu nào, không khí rất đình trệ. Nhưng Mạnh Hân và A Uyển lại rất vui, hai người ngồi cùng bàn, thỉnh thoảng nói vài câu với nhau, vô cùng vui vẻ.
Buổi tối, A Uyển cho người đưa phu thê Thẩm Khánh tới viện dành cho khách.
Thẩm Khánh nằm trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, bị con khỉ nào đó chọc tới chọc lui lên lưng hắn, cuối cùng nàng xoay người ngồi lên bụng hắn, hắn chỉ trợn mắt nhìn nàng, rồi lại nhắm mắt.
“A Khánh, Tử Trọng, hôm nay hai người nói gì ở thư phòng đó?”
Mạnh Hân tò mò hỏi, “Lúc đó sắc mặt chàng thật đáng sợ, có phải Huyên biểu ca bắt nạt chàng không? Từ nhỏ tính hắn đã vậy rồi, thích nhất là bắt nạt người khác, lúc còn nhỏ hắn còn dám dẫn người xông vào nhà các lão gia, là người khinh thiện khinh ác. Đừng sợ, nếu hắn bắt nạt chàng, thiếp tìm A Uyển đi mắng hắn, A Uyển nhất định sẽ giúp thiếp.”
Nghe được sự bảo vệ trong lời nói của nàng, nam nhân đang nhắm mắt dưỡng thần khẽ cong khóe môi, hiếm khi hỏi, “Nàng nhìn ra à?”
Mạnh Hân cười hì hì dán vào người hắn, suиɠ sướиɠ nói:
“Đương nhiên, tuy chàng luôn thích xụ mặt, nhưng thiếp là hỏa nhãn tinh, không gì có thể gạt được thiếp. Nói đi, xảy ra chuyện gì.”
Thẩm Khánh đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383824/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.