Khi Vệ Huyên từ doanh trại trở về, nhìn thấy A Uyển đứng ngoài cửa, đang chỉ đạo mọi người dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp đồ dùng trong phòng, trong lòng hơi khó hiểu.
"Nàng làm gì vậy? Muốn đổi chỗ ở khác sao?" Vệ Huyên bước tới dìu nàng, ôm nàng vào lòng, để nàng tựa vào mình, như thể nàng là thủy tinh dễ vỡ, đứng một lúc thôi cũng bị mệt.
A Uyển ngẩng đầu lên cười với hắn, từ ánh mắt hắn nhìn thấy nha hoàn xung quanh tự động quay người đi, nàng thở dài nói: "Thiếp vừa nhận được một bức thư từ A Hân, nói là mấy ngày nữa sẽ đến thành Minh Thủy, thiếp phải chuẩn bị thật tốt chỗ ở cho A Hân.”
Vệ Huyên ngây người một hồi, kinh ngạc nói: "Tại sao muội ta lại tới?"
A Uyển dặn dò Thanh Nhã, rồi kéo hắn về phòng, muốn đích thân rót trà cho hắn, nhưng hắn đã vội vàng bế nàng lên, đặt nàng ngồi trên ghế, tự tay bưng trà lên, không muốn nàng động tay vào, chỉ vì sợ nàng mệt.
Vị Thế tử gia này lại phản ứng quá mức rồi, thậm chí còn rơi vào cực đoan, mấy ngày nay đều như vậy, A Uyển thấy rất bất lực, nhưng cũng biết hắn chỉ là bị vặn vẹo tâm lý trong chốc lát, cho nên cứ để hắn vậy. Lúc này đang ngồi dựa vào gối trên ghế, nói với hắn: "Hôm nay nhận được thư của thành Dương, A Hân nói gần đây không có chiến tranh, nên trên đường cũng bình yên, biết tin thiếp có thai, muốn tới đây thăm thiếp. Chúng ta bên phía Bắc bên này, cũng gần mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-menh/383823/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.