Dù Tiểu Trường Cực sinh non, nhưng được phu thê Trưởng Công chúa Khang Nghi nuôi nấng rất tốt, bây giờ hơn 5 tháng tuổi, trông không khác gì một đứa trẻ bình thường. Làn da trắng trẻo, mịn màng với đôi mắt long lanh đen láy, tràn đầy sức sống, khuôn mặt bánh bao ngước lên nhìn, ai cũng đều thấy đáng yêu.
Mặc dù khuôn mặt bánh bao đó là đặc trưng của trẻ con, nhưng nhìn từ ngũ quan khuôn mặt, thì có nét giống Vệ Huyên hơn, ngoại trừ đôi mắt là giống A Uyển. Có thể nói, Tiểu Trường Cực được thừa hưởng hết những ưu điểm của cha mẹ, tuy còn bé, nhưng cũng là đứa trẻ sơ sinh đẹp nhất, còn đẹp hơn nhiều so với con gái của Triệu Tướng quân nữa.
Vệ Huyên cứng người lại, thấy A Uyển đang nhìn mình đầy mong đợi, hắn đành phải nắm chặt lấy ngón tay mũm mĩm của con trai, còn vuốt vuốt lấy túm tóc ngắn cũn cỡn như đuôi chuột trên đầu thằng bé, đến khi Tiểu Trường Cực đưa hai bàn tay mập mạp của mình ra, chặn lấy tay hắn, khi thằng bé định há mồm ra gặm, cuối cùng không thể chịu nổi nữa mà xách nó đi.
La Diệp vội vàng chạy tới, ôm lấy cháu trai mình, lo lắng hơn ai hết, lấy khăn lau mặt cho cháu, vẻ mặt yêu thương ôn nhu, nhẹ giọng nói: "Trường Cực, đó là tay của cha con đó, không phải đồ ăn đâu."
Bánh bao nhỏ nhìn Ngoại tổ phụ, không hiểu ông đang nói gì, muốn lấy chiếc khăn trên tay ông để nghịch.
Thấy La Diệp ôm thằng bé như cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/3334710/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.