Mấy hôm sau Trưởng Công chúa Khang Nghi trở về, Vệ Huyên mới về từ thôn trang.
Khi hạ nhân tới báo hắn đã về, nhất thời A Uyển không kìm chế được, vội xách váy bước nhanh ra ngoài, đến trước cửa thuỳ hoa nhìn xung quanh, cho đến khi nhìn thấy nam tử cao lớn mặc áo gấm màu đỏ sẫm từ xa đi tới, nàng nhìn chằm chằm mặt hắn, nhìn kỹ sắc mặt hắn.
Khuôn mặt hắn trông có vẻ mỏi mệt, nhưng đôi mắt lại sáng đến mức khiến người ta sợ hãi, tuy ngũ quan đã không còn trong trẻo như thời niên thiếu, nhưng vẫn không mất đi sự tuấn mỹ, lông mày xếch đến tóc mai khiến hắn trông anh khí bừng bừng, có sự cương nghị đặc trưng thuộc về nam giới, ánh mắt lúc nhìn người khác mang theo sát ý, ít ai dám nhìn thẳng.
Dáng người hắn cao lớn dong dỏng cao, cực kì có cảm giác áp bách, rèn luyện mấy năm ở biên cương, làm hắn bớt đi sự nóng nảy, tự phụ của người có xuất thân cao quý, mà trở nên trầm ổn, hiên ngang đi như vậy, ít ai có thể chịu được khí thế này.
Nhưng mà, khi đi tới trước mặt nàng, khí thế hiên ngang đã giảm đến mức thấp nhất, khuôn mặt lạnh lùng nở nụ cười, như trăm hoa đua nở, xuân sắc nở rộ.
Không thể phủ nhận, gương mặt có thể cộng thêm điểm cho hắn, cho dù là ở kinh thành hay là ở thành Minh Thủy, gương mặt này của hắn đã mê hoặc không biết bao nhiêu thiếu nữ, nhưng hắn chưa bao giờ dừng lại, không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-nhu-lenh/3334709/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.