Edit: Mavis Clay
"Muội đeo cái này trên người, về sau nếu có gặp được người Liêu, lấy vật này ra là có thể tùy ý sai khiến." Viên Chúng khoát tay, cười giải thích với Mộc Phỉ, ý bảo Viên Hạo đeo lên cho Mộc Phỉ: "Nếu không nhờ muội, mạng của ta cũng chẳng còn, về sau bảo hộ muội chu toàn là việc làm của ta, ta cam tâm tình nguyện, tất cả người Liêu cũng sẽ xem muội là ân nhân."
Mộc Phỉ muốn từ chối, nhưng nhìn nụ cười từ ái và ánh mắt kiên định của Viên Chúng, nghĩ lại dù sao đây cũng là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, nhiều thêm trợ lực cũng là nhiều thêm đường lối, đành để mặc cho Viên Hạo đeo lên.
"Có cái này cũng cho muội luôn." Viên Hạo mở tầng dưới hộp ngọc, lấy từ trong ra một hà bao thêu thúy trúc màu xanh, treo lên hông của Mộc Phỉ: "Mấy viên thuốc màu sắc sặc sỡ này là tín hiệu của chúng ta, chỉ cần giơ lên trời bóp vỡ nó là được."
Mộc Phỉ kinh ngạc với sự ân cần của hai huynh đệ Viên gia với nàng, nghĩ tới vật này khá giống với tín hiệu đạn ở hiện đại, ngược lại còn khá dễ sử dụng, cười nói cảm ơn, rồi theo Viên Hạo ra khỏi lầu các.
"Ta sẽ không tiễn muội nữa, muội mau về chăm sóc cho mẫu thân đi, có chuyện gì thì cứ bóp đạn khói phái người tới tìm ra." Viên Hạo đưa Mộc Phỉ đến sân viện, cười dặn dò nàng.
Mộc Phỉ biết hai huynh đệ họ cần nói chuyện riêng, cười phất tay một cái, chạy về bên lầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634646/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.