Mộc Phỉ theo sau Viên Hạo, hắn dắt nàng đi đến ngôi lầu cao nhất trong trại, nơi này cũng làm bằng trúc, cách mặt đất chừng hai mét, trên tầng có một gian phòng nhỏ, giẫm lên bậc thang hình vòng làm bằng trúc, phát ra tiếng "cọc cọc".
Đi vào, bên trong trang trí rất khác so với bên ngoài, vượt qua sức tưởng tượng của Mộc Phỉ.
Nhà chính rất trống trải, rèm màu xanh nhạt che hết tất cả cửa sổ, không khí xung quanh ẩm mốc không diễn tả nổi.
Ngửi vào khiến cho người ta buồn nôn.
Mộc Phỉ đi theo Viên Hạo vào sâu trong phòng, lông mày hơi nhíu lại, không khí nơi này rất kém, mỗi ngày đều che kín mít, mùi rất gay mũi, làm sao thích hợp cho bệnh nhân dưỡng thương được?
Chẳng lẽ các đại phu đến xem bệnh lúc trước đều không nhắc nhở cải thiện phòng sao?
Tới gần bên giường, một tấm bình phong thêu đầy hình cây trúc che ngang, sau tấm bình phong rủ xuống đầy màn tơ màu xanh. Mộc Phỉ ngẩng đầu nhìn ra sau tấm bình phong, mỗi bên bình phong đều có một vị nữ tữ mặc đồ xanh đứng trực, khoảng mười bảy mười tám tuổi, nhưng đều búi tóc của phụ nhân, trên đầu đeo bạch ngọc chân châu, trên cổ đeo một sợi dây chuyền thật dài.
Ngạch, chắc người nằm trên giường là đàn ông, còn đây là tiểu thiếp của hắn phải không?
Nghĩ lại, đây là người Liêu, phong tục khác với người Hán.
Trong phòng rất yên tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng kim rơi, Viên Hạo quay đầu nhìn Mộc Phỉ một chút, cho nàng một ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-manh-y-tai-nu/1634645/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.