Kỷ Thanh Y hít một hơi thật sâu, nói với hai nha hoàn kia: “Lan Ngải tỷ tỷ, Thanh Đồng tỷ tỷ, hai tỷ tìm được quyển sách này trong phòng ta sao?”
Lan Ngải và Thanh Đồng đồng thời gật đầu, trăm miệng một lời nói: “Đúng vậy.”
Người vây xem tấm tắc lên tiếng, có người âm thầm nói: “Thật là biết người biết mặt không biết lòng, không nghĩ tới nàng thế nhưng là loại người này!”
“Thật là biết làm bộ làm tịch, tìm được đồ vật ở trong phòng nàng còn không thừa nhận.”
“Được, các ngươi đừng nói nữa.” Quan Khả Nhi đi tới, ôm đồm tay Kỷ Thanh Y, vội la lên: “Kỷ tiểu thư, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Ta biết tiểu thư…… tiểu thư muốn thắng ta, cho nên lầm đường lạc lối, tiểu thư mau xin lỗi tiên sinh đi, chỉ cần tiểu thư xin lỗi, ta tin tưởng tiên sinh nhất định sẽ nguyện ý cho tiểu thư một cơ hội hối cải để làm người mới.”
“Quan tiểu thư.” Kỷ Thanh Y bẻ tay nàng ra, nhàn nhạt nói: “Tiểu thư không cần phải gấp gáp định tội cho ta, quyển sách này không phải ta lấy.”
“Kỷ tiểu thư!” Quan Khả Nhi càng nôn nóng: “Sao ngươi gàn bướng hồ đồ như vậy, ta là vì tốt cho ngươi……”
“Có phải tốt cho ta hay không, trong lòng chính ngươi rõ ràng.” Kỷ Thanh Y lạnh lùng đánh gãy nàng: “Mạc tiên sinh hỏi ta sao lại thế này, làm ta công đạo ngọn nguồn, ngươi có thể đừng càn quấy, để ta lên tiếng, sau đó lại nói sự thật cho mọi người biết hay không?”
Khóe miệng Quan Khả Nhi hấp hấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-lam-vinh/1511172/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.