Trans: La Hán
Beta: Anh Đào
Có cơn gió nhẹ thổi qua.
Cảm giác nóng bức, nhưng đã dễ chịu hơn rất nhiều so với nhiệt độ ngang với lò lửa ban nãy. Nghê Yến Quy chợt cảm thấy mùa hạ cũng rất mát mẻ.
Cô không biết chàng trai kia định cõng cô đến chỗ nào. Cô vẫn lướt đi trong không trung.
Cửa sổ phòng Trần Nhung cách sân phơi một khoảng. Nhưng cõng theo một người như cô, tuy thể trọng nhẹ nhưng cậu lại cảm thấy như có hòn Thái Sơn đè xuống, sức nặng của sinh mệnh đặt toàn bộ trên lưng cậu.
Cú nhảy này của cậu rất mạo hiểm, không kịp bám vào ban công, hai người đã rơi vào trong không trung.
May mắn là ga giường và chăn được buộc chặt thành một sợi dây. Cậu mượn lực, nhảy xuống sân phơi như nhảy dù.
Độ dài của dây không đủ, chỉ đủ để cậu suýt soát bám vào mái hiên.
Chiếc kéo ban nãy cậu đã giắt trên thắt lưng, bây giờ dùng nó để cắt ga giường.
Cậu buộc ga giường quanh eo mình và cô gái kia, thắt nút chết. Nhìn cô có vẻ không còn hơi sức nữa, hoàn toàn dựa vào sợi dây ngang hông, miễn cưỡng nằm trên lưng cậu.
Bên dưới có ngươi la lên: “Nguy hiểm quá.”
Một tay Trần Nhung bám chặt một viên gạch trên mái hiên, chầm chậm bò lên trên.
Cô không nói gì, cùng cậu nhích lên trên từng chút một.
Cậu thở hổn hển, hai người buộc vào nhau quá chặt, thắt lưng cọ xát vào nhau, cậu cảm giác mình bị buộc đến mức không thở nổi. Đành nhịn một hơi, cõng cô từ chỗ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-son-duong-duoi-duoi-ho-ly/952764/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.