Chuyển ngữ: Hyeyangs
Ảnh minh họa: cungtrangtca
***
“Đây là một cửa tiệm gia truyền lâu đời.” Nghê Yến Quy chỉ chè mè đen trong bát. “Đây là món ăn nổi tiếng của quán.”
Trần Nhung im lặng nghe cô ba hoa.
“Chè mè đen xay thủ công truyền thống.” Cô chỉ một người đàn ông ở trong tiệm.
Người đàn ông kia giã chiếc cối đá bằng một cây gậy gỗ. Cây gậy gỗ có đường kính rộng khoảng chừng mười cen-ti-mét, và chiều dài hơn một mét.
“Cây gậy gỗ bọn họ đang cầm hình như là một loại cây ăn quả. Chỉ dùng mỗi cây gậy này để giã mè đen quả là một công việc tốn sức.” Tiếp đó, Nghê Yến Quy lại chém về cấu trúc của đại phân tử, kết nối phân tử các kiểu, dựa theo tờ rơi của cửa hàng. Xong xuôi, cô ăn một miếng chè: “Trơn mềm, thơm phức.”
Tào phớ của Trần Nhung đang để bên cạnh cậu cho nguội.
Một thùng tào phớ và một đĩa mật. Vân gỗ trên thùng trông rất sẫm, giống với màu nâu. Chiếc đĩa sứ nhỏ bị mẻ hai chỗ.
Cô hỏi: “Cậu cảm thấy không vệ sinh hả?”
“Tớ nghe say mê quá, quên mất.” Trần Nhung rót mật vào trong bát, thấy bát cô đã vơi đi phân nửa, hỏi: “Thêm một bát nữa nhé?”
Nào có chuyện cậu chàng chưa ăn một miếng, mà mình đã ăn hết sạch sành sanh? Nghê Yến Quy dừng lại, lau miệng rồi nói: “Tớ ăn no rồi.”
Cậu không ép cô.
Cô hỏi tiếp: “Ngoài đọc sách ra, cậu còn có sở thích gì?”
“Vẽ tranh.” Trần Nhung múc một miếng tào phớ. “Khi còn nhỏ thích vẽ, nên đã đăng ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-son-duong-duoi-duoi-ho-ly/239499/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.