Editor: demcodon
(*Tử biệt: chết vĩnh biệt.)
Cửu Tranh còn nhớ rõ lời của mình đã nói. Lúc đó hắn nói vói Kỷ Diệu "ta hận ngươi", sau đó sắc mặt cứng ngắc rời đi.
Nhưng lúc đó trong đầu hắn vẫn hiện lên một ý tưởng —— có lẽ đây là Kỷ Diệu cố ý làm như vậy. Nhưng mà lời đã nói ra thì không có đạo lý lại thu hồi.
Mà lúc biết được tin tức Kỷ Diệu thật sự sắp sửa thành thân với nữ nhân kia thì Cửu Tranh mới thật sự là hết hy vọng.
Quả nhiên là tiểu hài tử có si tâm vọng tưởng gì đó có lẽ sớm vứt bỏ đi. Lại không nghĩ rằng lúc trở về ngẫu nhiên đụng phải hai người chàng chàng thiếp thiếp.
"Kỷ Diệu, tuy nhiên huynh là gia chủ nhưng mà cũng không được dưới ban ngày ban mặt làm ra một số chuyện không biết lễ nghĩa, nếu như không có việc gì vẫn là đổi chỗ khác thân mật thì tốt hơn." Có trời biết người nói ra lời này là Cửu Tranh chỉ mới có mười ba mười bốn tuổi, nhanh chóng từ một người dễ thương đáng yêu biến thành một thiếu niên lãnh khốc thiếu chút nữa duy trì không được mặt nạ hờ hững của mình.
Nữ nhân dựa ở trong ngực Kỷ Diệu tự nhiên cười nói: "... Thật là, Diệu ca huynh dạy hư tiểu hài tử rồi." nói xong cũng kéo cánh tay Kỷ Diệu: "Diệu ca, chúng ta đi được không?"
Kỷ Diệu nhẹ gật đầu, lại cũng không nói lời nào, cũng không có động tác gì.
Cửu Tranh giờ phút này chỉ muốn chặt bỏ cái tay đang quấn trên cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phu/1520732/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.