Editor: demcodon
Yến tiệc hoàng gia hàng năm so về ý nghĩa hơn nữa là một loại vinh dự và thái độ.
Xét thấy thái độ Thẩm vương gia đã đoan chính hai mươi mấy năm, điều kiện tiên quyết hưởng thụ lấy hai mươi mấy năm vinh dự, y quyết định —— quyết định về sớm.
Hoắc An Lăng tên thê nô này quyết định cũng về sớm —— dù sao hắn hiện tại có Thái tử làm hậu trường, không có chuyện gì.
Đối với Hoắc An Lăng mà nói lễ mừng năm mới gì đó kỳ thật cũng không quan trọng. Bất quá bởi vì mấy năm trước đều là ở nước khác hơn nữa còn là ở trong quân doanh, cho nên lần này lúc ở kinh thành trong quý phủ của mình có một loại cảm giác ấm áp. Kỳ thật quan trọng nhất chính là có người yêu của mình ở bên nhau.
Câu nói kia nói như thế nào nhỉ? Thà mở mày uống cháo chứ không cau mày ăn cơm.
Thẩm vương gia vỗ vỗ lên Tam Mao đã cao đến bắp đùi mình, sau đó vừa cắn hạt dưa vừa lắc lư lảo đảo đi đến phòng bếp —— bởi vì Thẩm vương gia muốn ăn nồi lẩu Hoắc An Lăng tự tay làm, cho nên đầu bếp và gã sai vặt phụ trách thức ăn đều bị Hoắc An Lăng hạ lệnh về nhà mỗi người ăn lễ mừng năm mới.
Vừa đi sát vào thì ngửi thấy một làn hương vị cay sặc người chui thẳng vào xoang mũi, làm cho Thẩm vương gia không khỏi hắt xì hai cái. Không chờ y tiếp tục thăm dò vào bên trong đã bị Hoắc An Lăng phát hiện, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phu/1520731/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.