“Nàng đang đánh trống lảng à?” Quyền Mạch Ngự im lặng một lúc rồi trầm giọng hỏi.
Nghe Quyền Mạch Ngự hỏi, Tư Tuyết sửng sốt, đánh trống lảng gì?
Tư Tuyết chưa kịp lên tiếng, Quyền Mạch Ngự đã bắt lấy cổ tay nàng rồi xoay người đè lên người Tư Tuyết.
Tư Tuyết bất ngờ nhìn Quyền Mạch Ngự, duỗi tay định đẩy Quyền Mạch Ngự ra nhưng tay kịp cũng bị bắt lấy, hai tay bị đặt lên đỉnh đầu.
“Nàng chột dạ đúng không?” Mắt Quyền Mạch Ngự sáng như đuốc nhìn Tư Tuyết chằm chằm.
“Đâu có, ta chột dạ làm gì, ta là người quang minh lỗi lạc." Tư Tuyết tức đến bật cười.
Người này hẹp hòi thật đó.
Quyền Mạch Ngự im lặng hồi lâu không nói gì, Tư Tuyết cũng lười giải thích với hắn. Tay giãy dụa liên tục nhưng không có tác dụng gì. Tư Tuyết ngẩng đầu nhìn Quyền Mạch Ngự đang ấn tay nàng, sau đó lại tiếp tục cố gắng rút tay ra.
“Tư Tuyết.” Bỗng dưng Quyền Mạch Ngự gọi Tư Tuyết.
Động tác của Tư Tuyết ngừng lại nhìn Quyền Mạch Ngự.
“Ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ta, thế thì nàng sẽ là người của ta, không ai có thể cướp nàng đi được.” Quyền Mạch Ngự im lặng một chốc rồi nói với Tư Tuyết, nét mặt cực kỳ nghiêm túc.
Tư Tuyết sửng sốt nghe Quyền Mạch Ngự nói.
“Ta sẽ giải thích rõ ràng với Lăng Chiến, ngài không cần phải làm vậy.” Tư Tuyết nói với Quyền Mạch Ngự.
Quyền Mạch Ngự im lặng không nói gì, Tư Tuyết thấy bất đắc dĩ.
“Ta đã nói rồi, ta căng thẳng, ta nói với ngài này, ngài đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203764/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.