"Vâng, Hi Thần đại nhân." Nam nhân kia vội vàng lên tiếng, nở một nụ cười bỉ ổi. 
"Đúng rồi, Hi Thần đại nhân, trước đó ngài đã nói là sẽ bảo đảm sự an toàn cho ta..." Nam nhân kia vẫn chưa yên lòng, nói với Hi Thần. 
Hi Thần ngước mắt nhìn gã ta, hơi nheo mắt lại. 
"Ngươi cảm thấy bản hộ vệ có cần phải lừa ngươi không?" Giọng nói của Hi Thần rất nặng nề, còn mang theo sự tức giận. 
Nam nhân kia lập tức giật mình kêu lên, vội vàng cúi đầu xuống. 
"Đương nhiên Hi Thần đại nhân sẽ không lừa ta rồi." Nam nhân kia nói với Hi Thần. 
"Ừm." Hi Thần thản nhiên lên tiếng, khóe miệng chậm rãi giương lên, nở một nụ cười lạnh: "Đi đi, hãy cố gắng tận hưởng." 
"Vâng, vâng, vâng." Nam nhân kia cười híp mắt nói, chà xát tay của mình lại. 
Quyền Mạch Ngự ngồi trong đình uống rượu, dường như hắn đang có tâm sự gì đó. 
Lúc này, Hi Thần đi tới, ôm quyền với Quyền Mạch Ngự: "Bẩm Hoàng thượng." 
Nghe giọng nói của Hi Thần, Quyền Mạch Ngự khẽ nhíu mày, có chút không vui, bình thường vào những lúc như thế này hắn đều cấm người khác tới quấy rầy hắn. 
"Chuyện gì?" Quyền Mạch ngự trầm giọng nói. 
Bây giờ hắn đang rất khó chịu. Mặc dù Tư Tuyết không nói đến chuyện muốn đi nhưng hắn luôn có cảm giác sớm muộn gì Tư Tuyết cũng sẽ đi. 
Với lại, cơn sốt của Tư Tuyết vẫn chưa giảm... 
"Hoàng thượng, thuộc hạ hoài nghi, Tư Tuyết, nàng ta... không trung thành với hoàng thượng." Hi Thần cắn răng, do dự một lúc rồi nói. 
Nghe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203694/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.