"Thưa Hoàng thượng, là của Tư Tuyết cô nương, có lẽ Tư Tuyết cô nương không quen khí hậu nên đã một tháng rồi mà cái đó chưa tới, thế rồi... Tư Tuyết cô nương uống quá nhiều thuốc bổ, có thể là bổ quá mức hay là uống nhiều thuốc bổ lộn xộn, cho nên bị phát sốt, đến giờ ngài ấy vẫn chưa hết sốt..." 
Thanh Nha nói rất nhỏ, nói đến câu cuối cùng thì càng ngày càng nhỏ đi. 
Nói cho cùng đều là lỗi của nàng ấy, nếu nàng ấy khuyên được Tư Tuyết không uống thuốc lung tung thì chắc chắn Tư Tuyết đã không bị vậy rồi. 
Nghe Thanh Nha nói, vẻ mặt của Quyền Mạch Ngự rất khó coi. 
"Được rồi, ngươi lui xuống trước đi, không cần lo lắng Tư Tuyết đâu." Quyền Mạch Ngự nói với Thanh Nha. 
Thanh Nha vội vàng lên tiếng, rồi lui xuống. 
Ánh mắt của Quyền Mạch Ngự tối sầm, hắn chậm rãi đẩy cửa đi vào, đi đến bên giường, thấy Tư Tuyết đang nằm trên giường ngủ, hai gò má thì đỏ bừng. 
Ngồi xuống bên cạnh Tư Tuyết, Quyền Mạch Ngự đưa tay xem trán của Tư Tuyết, thấy rất nóng, không riêng gì trán mà toàn bộ cơ thể đều nóng hừng hực. 
Cảm giác được có người chạm vào mình, Tư Tuyết chậm rãi mở mắt ra, thấy ;à Quyền Mạch Ngự. 
"Chủ tử..." Tư Tuyết hơi mở miệng ra, nói. 
"Ừm, khó chịu sao?" Quyền Mạch Ngự lên tiếng, hỏi. 
"Có chút." Giọng nói của Tư Tuyết rất khàn, sau đó nàng định vén chăn lên: "Thanh Nha thật là, đắp cho ta cái chăn dày như vậy." 
Nói xong, Tư Tuyết sờ lên trán của mình, nàng thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203692/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.