Sau đó Quyền Mạch Ngự vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tư Tuyết mấp máy môi, cũng thấy hơi buồn ngủ, đều tại ác mộng đêm qua, nàng không được ngủ ngon giấc.
Do dự một lát, Tư Tuyết ngồi sát vào người Quyền Mạch Ngự, từ từ dựa vào bờ vai của hắn, nhắm mắt ngủ.
Quyền Mạch Ngự đang nhắm mắt thư giãn đột nhiên cảm nhận được đầu Tư Tuyết dựa vào vai mình, hắn hơi sửng sốt rồi mở mắt ra nhìn Tư Tuyết, khẽ cười.
Sau đó Tư Tuyết cứ dựa vào vai Quyền Mạch Ngự rồi ngủ thiếp đi như vậy. Mãi đến khi đến chợ phiên, Tư Tuyết nghe loáng thoáng âm thanh huyên náo thì mới tỉnh lại.
Quyền Mạch Ngự cứ nhìn Tư Tuyết như vậy, đôi mắt của Tư Tuyết đã hơi hé mở nhưng vẫn tựa vào bờ vai của hắn, trên mặt cũng đã bị quần áo của hắn hằn mấy vết nhăn.
“Bánh bao đây! Bánh bao mới ra lò đây!”
“Bánh bao!” Tư Tuyết lập tức ngồi thẳng người, ngạc nhiên hô lên.
Quyền Mạch Ngự nhíu mày, có dự cảm không lành.
“Chủ tử, ta muốn ăn bánh bao.” Tư Tuyết nắm tay áo của Quyền Mạch Ngự, nhỏ giọng nói.
Quả nhiên… Quyền Mạch Ngự lập tức cảm thấy đau đầu.
“Vân Hiên, đi mua cho nàng ấy đi.” Quyền Mạch Ngự ấn huyệt thái dương của mình, nói với Vân Hiên ngồi ngoài xe ngựa.
E rằng nữ nhân này nghĩ mình đang đi chơi mất.
Trước đó Vân Hiên đã nghe thấy tiếng của Tư Tuyết vì vậy cũng biết Quyền Mạch Ngự bảo hắn ta mua cái gì, không khỏi cảm thấy cạn lời.
“Vâng ạ.” Vân Hiên vâng lời, dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203638/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.