Tư Tuyết đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hắn cũng không biết thân phận của nàng, chỉ biết nàng tên là Tư Tuyết, đó là nàng nói cho hắn biết chứ không rõ đó là thật hay giả.
Hắn cũng từng điều tra Tư Tuyết nhưng không tra ra được điều gì cả. Đối với hắn mà nói, Tư Tuyết không có lai lịch, không có thân thế, không có người thân, không có quá khứ. Cái gì cũng không có.
Hắn chờ một ngày Tư Tuyết có thể thẳng thắn với hắn, còn bây giờ nếu Tư Tuyết không nói thì hắn cũng sẽ không hỏi.
“Này này chủ tử, ngài có đang nghe ta nói không vậy? Ta bảo ngài dạy cho ta đấy?” Tư Tuyết đưa tay khua trước mặt Quyền Mạch Ngự.
Quyền Mạch Ngự lấy lại tinh thần nhìn Tư Tuyết.
“Được.” Một lát sau, Quyền Mạch Ngự lạnh nhạt lên tiếng.
Nghe thấy câu trả lời của Quyền Mạch Ngự thì lúc này Tư Tuyết mới vui vẻ cười.
Sau đó Quyền Mạch Ngự ôm lấy Tư Tuyết, lần này Tư Tuyết đã có kinh nghiệm, hai tay thành thạo ôm cổ Quyền Mạch Ngự.
Quyền Mạch Ngự ôm Tư Tuyết đặt nàng xuống giường.
“Quần áo của ngươi ở đâu?” Quyền Mạch Ngự cúi đầu hỏi Tư Tuyết.
Tư Tuyết nghĩ một lúc rồi chỉ tay về phía tủ quần áo: “Ở đó.”
Quyền Mạch Ngự nhìn Tư Tuyết rồi xoay người mở tủ quần áo của nàng ra. Bên trong có rất nhiều loại quần áo, nhất thời Quyền Mạch Ngự thấy hơi đau đầu. Bởi vì hắn cảm thấy dường như Tư Tuyết mặc bộ nào cũng đẹp.
“Ngươi muốn mặc bộ nào?” Quyền Mạch Ngự quay người hỏi Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203586/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.