Nhìn dáng vẻ khoa trương của Tư Tuyết, Quyền Mạch Ngự không nhịn được mà đen mặt.
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, nàng bị ám khí gây thương tích, hắn đâm Chi Huy hẳn vào thịt nàng để lấy ám khí ra cũng chẳng thấy nàng rên một câu. Bây giờ chỉ bị ngã xuống đất… còn có thảm ở dưới mà nàng lại kêu đau như thế.
Quyền Mạch Ngự cứ nhìn Tư Tuyết như vậy, Tư Tuyết nhất thời chột dạ, không biết nên làm gì tiếp theo, đành phải tiếp tục giả vờ.
“Chủ tử… người ta đau quá… ngài hãy nói một câu gì đi…” Tư Tuyết chu môi ấm ức nói với Quyền Mạch Ngự.
Dù thế nào thì hắn cũng phải nhìn nàng một cái chứ, nếu không thì nàng một mình diễn kịch độc thoại xấu hổ lắm. Tên mặt đơ Quyền Mạch Ngự này, trên mặt chẳng thể hiện gì cả, có biết đáng sợ lắm không hả?
“Cửa là do ngươi làm hỏng phải không?” Quyền Mạch Ngự không để ý đến Tư Tuyết, lạnh lùng hỏi.
Nếu để hắn biết Tư Tuyết không muốn để hắn hôn nên cố ý làm hỏng cửa… Thì hắn sẽ đánh gãy chân nàng mất!
Tư Tuyết sững người, sau đó bị dọa đến mức đổ mồ hôi lạnh.
“Không phải đâu ạ, chủ tử, thật sự không phải đâu…” Tư Tuyết vội vàng giải thích, nàng lắc đầu như trống bỏi.
Quyền Mạch Ngự hừ lạnh: “Tốt nhất là đúng như ngươi nói.”
Tư Tuyết lập tức cảm thấy sau lưng có một luồng khí lạnh dâng lên, gương mặt cũng cứng đờ.
“Chủ tử, ta thề! Ta không lừa ngài! Chủ tử, ta một lòng trung thành với ngài mà, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203585/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.