*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày tháng thoi đưa, năm tháng vội vàng. 10 năm này cứ trôi qua trong cảnh Đế hậu ân ái, hoàng tử công chúa vui vẻ trưởng thành.
Cố Vân Yên hơn ba mươi tuổi được bảo dưỡng thoả đáng, khuôn mặt vẫn đẹp như họa, nhìn không ra một chút dấu về năm tháng lưu lại trên mặt. Có điều so với 10 năm trước, càng hiển lộ uy nghi mười phần.
Lúc này nàng đang mềm mại rúc vào trong lòng Tiêu Dục. Hai người cùng nhau đứng ở trên Trích Nguyệt lâu, nhìn trăng tròn như gương ở phía chân trời, nghe hắn nói có chút mất mát:"Gần đây Khuynh Thành hay chạy đi Đông Cung. Một tháng này, ta thấy số lần chạy qua đó của nàng mười ngón tay cũng đếm không đủ rồi. Haizz... Có thể thấy được, nữ nhi đã trưởng thành rồi~"
Cố Vân Yên bật cười,"Nữ nhi trưởng thành, tự nhiên sẽ có tâm sự của nữ nhi. Khuynh Thành nay đã mười ba, qua hai năm nữa liền đến tuổi đợi gả rồi. Trước mắt mới chỉ là ít gặp vài lần ngươi đã như vậy. Tương lai Khuynh Thành gả đi rồi thì nên làm thế nào cho phải?"
Tiêu Dục vừa nghĩ tới bảo bối mà bản thân luôn phủng ở trong lòng bàn tay chỉ hai năm nữa sẽ bị nam nhân khác bắt đi, trong lòng càng là tư vị không thoải mái,"Khuynh Thành chưa cập kê, đàm hôn luận gả không khỏi quá sớm. Ta tính để nàng ở tại bên người thêm vài năm."
Cố Vân Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/565109/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.