Ánh mắt Tiêu Dục phút chốc sáng như sao, thân mình bởi vì quá độ hưng phấn mà căng thẳng, trong thanh âm có kinh hỉ thật lớn,"Yên nhi ~ ngươi..... Nói là lời thật tình sao?"
Cố Vân Yên cắn môi, hồng bên tai, nghiêng mặt đi, giống như cô nương lần đầu yêu vậy, thẹn thùng nói:"Nô tì cố lấy dũng khí thật lớn mới dám biểu lộ chân tình với Hoàng thượng. Hoàng thượng nếu không thích, vậy nô tì không nói......"
Tiêu Dục không cho Cố Vân Yên cơ hội do dự, liền dùng miệng ngăn chặn lời nói kế tiếp của nàng. Hắn hạ xuống một nụ hôn mềm nhẹ uyển chuyển lên đôi môi anh đào của nàng. Bắt đầu thật nhẹ nhàng, dần dần, khí thế chậm rãi tăng lên, hắn hôn càng ngày càng mãnh liệt. Đầu lưỡi tách ra hàm răng của nàng, tiến quân thần tốc, thẳng đến khi thưởng thức được hương thơm ngọt lành trong miệng nàng, mới chậm lại thế công, cùng nàng triền miên chơi đùa.
Cố Vân Yên kìm lòng không đặng phát ra tiếng thở gấp từ bên khóe môi mềm mại đáng yêu kia. Chỉ chốc lát sau, dưới kỹ sảo thành thạo của hắn, thân mình nàng mềm nhuyễn.
Nhưng mà, khi hai người sắp ý loạn tình mê Tiêu Dục bỗng ngừng lại, hơi hơi chống đỡ thân mình tách ra một chút với thân thể mềm mại của Cố Vân Yên. Nhìn Cố Vân Yên ở dưới thân mặt như phù dung, hơi thở gấp gáp, nơi mềm mại căng tròn trước ngực theo nhịp thở mà phập phồng cao thấp, một đôi mắt phượng hơi nước mông lung, mê mang mù mịt nhìn Tiêu Dục.
Tiêu Dục nhẹ nhàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/565108/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.