Nếu muốn chiến thắng trong cuộc tỷ thí, đương nhiên không thể chạy loạn như ruồi không đầu. Con mồi không phụ thuộc vào số lượng, chất lượng càng quan trọng, hơn nữa con mồi khó săn sẽ được thêm điểm.
Vì thế, trong lòng Văn Minh Ngọc đã lên sẵn kế hoạch sẽ săn cái gì, tốn bao nhiêu thời gian, phải nâng cao hiệu suất thêm chút. Hươu, lợn rừng, sói, hạc, thỏ đều được, còn cả thứ mà khi nãy Hoắc Hồng Vũ nói khi muốn cùng cậu thi đấu nữa, linh miêu.
Linh miêu khá giống mèo, nhưng hình thể to lớn hơn rất nhiều, phản ứng cũng rất nhanh nhẹn, am hiểu dùng cây cối, tảng đá làm công cụ che chắn, khi nó săn mồi lại càng kiên nhẫn, có thể lẳng lặng nằm bất động mấy ngày, sau đó chỉ một phản ứng đã hạ gục con mồi.
Cho nên, muốn săn linh miêu quả thực không hề dễ dàng.
Con linh miêu hôm qua tuy nói là do cậu săn, nhưng Mục Trạm cũng hỗ trợ chặn đường nó chạy trốn nên cậu mới có cơ hội, bằng không cũng không thể thành công nhanh vậy được.
Săn được linh miêu sẽ kiếm được khá nhiều điểm, Văn Minh Ngọc nghĩ nghĩ, vẫn cứ phải săn mới được, thật sự không được mới đổi mục tiêu.
May mà sau đó cậu đã tìm được tung tích của linh miêu.
Trong lòng nhớ lại những gì Mục Trạm đã dạy, cậu lặng lẽ bước qua, chuẩn bị mai phục đánh lén.
Linh miêu bắt chim sẻ, bé Ngọc ở phía sau.
Đang cân nhắc thời gian xuất kích, dư quang bỗng thấy Mục Trạm đang vô thanh vô tức lại đây, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-omega-cua-de-vuong/865701/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.