Hôm nay kết thúc săn thú, các vương công quý tộc đương nhiên phải thổi phồng người có địa vị tôn quý nhất ở đây là hoàng đế, là người có văn hóa, đương nhiên họ sẽ không thổi phồng kiểu lộ liễu, mà phải thổi cực kỳ hàm súc, không có vẻ nịnh nọt.
Chỉ có người được thổi phồng vẫn cứ thờ ơ không phản ứng gì.
Nhưng những người đó sẽ không vì vậy mà lùi bước, trong đó còn có người nhìn đến Văn Minh Ngọc bên cạnh Mục Trạm, thế là cũng khen lây cả sang cậu, lời lẽ tán dương nhiều đến mức khiến Văn Minh Ngọc phát ngượng cả lên.
Nhưng khó có lúc Mục Trạm lại phản ứng lại, hắn nhìn đại thần đang khen Văn Minh Ngọc kia, dường như tán thành mà gật gật đầu.
Đột nhiên, những người khác cứ như là bắt được điểm mấu chốt, đều bắt đầu điên cuồng thổi rắm cầu vồng cho Văn Minh Ngọc, Văn Minh Ngọc bị khen đến mức chột dạ, mặt đỏ tai hồng.
Ở trong miệng những người đó, Văn Minh Ngọc đã thành thiện xạ, thân thủ nhanh nhẹn, có thể nói là tuyệt thế cao thủ.
Văn Minh Ngọc không khỏi cong ngón chân.
Không được, nếu còn nghe nữa chắc cậu sẽ xấu hổ đến mức lăn lông lốc ra khỏi điện mất.
Nhân lúc người khác không chú ý, cậu khẽ chọt chọt ngón tay mình vào mu bàn tay Mục Trạm, thấy hắn quay đầu qua liền chớp chớp mắt, dùng ánh mắt ý bảo mình muốn chạy, còn nghe nữa chắc ngượng chết mất.
Mục Trạm nhấp môi, tựa hồ cười một chút, sau đó quả thực nâng nâng tay ý bảo những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-omega-cua-de-vuong/865700/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.