Lúc Đổng bảo lâm bất an suy đoán thì chớp mắt thời gian đã trôi qua.
Bốn tháng, năm tháng, sáu tháng… Trong nháy mắt, Ân Như Tuyết đã mang thai tròn sáu tháng.
Một tháng, hai tháng, ba tháng... Trong nháy mắt Đức phi, Thục phi, Dung phi, ba vị nương nương đã hiệp trợ Hoàng hậu nương nương xử lý chuyện ở Lục cục được mấy tháng.
Mấy tháng này, bởi vì mấy vị nương nương bận rộn xử lý công vụ mà mọi người ở hậu cung đều gà bay chó sủa, nếu không phải là hôm nay đến thỉnh an vị nương nương này thì ngày mai lại phải tặng lễ vật cho vị nương nương kia. Không biết có phải vì thế hay không mà cung Chiêu Nguyệt của Ân Như Tuyết đặc biệt yên tĩnh, đặc biệt an bình.
Bất quá nhân sinh trên đời này có nhiều chuyện để sốt ruột lắm, nên cũng không có cách nào để tránh khỏi. Tỷ như, gần đây đại đa số các phi tần đều đấu đá đến vui vẻ, không có ai có thời gian để ý đến nàng, thì vẫn còn một số người thường xuyên đến tìm nàng. Tỷ như: Đổng bảo lâm.
Đổng bảo lâm lần trước đến cầu kiến đã bị Ân Như Tuyết cự tuyệt nhưng vẫn chưa chết tâm. Trái lại, thỉnh thoảng sẽ đến cung Chiêu Nguyệt cầu kiến, bất khuất a. Đó là một đức tính tốt đẹp, nhưng Như Tuyết lại chán ghét, nếu như dùng đức tính này cho chuyện khác thì có lẽ Đổng bảo lâm đã leo lên địa vị rất cao rồi a.
Tất nhiên Ân Như Tuyết sẽ không gặp Đổng bảo lâm. Đối với loại nữ nhân có tâm kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nhan-sinh/1634718/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.