Trong phòng, trừ bỏCố Phán Hề vẻ mặt mờ mịt, ba mẫu nữ còn lại đều liếc mắt nhìn nhau mộtcái, có cùng cảm giác “Gia môn bất hạnh”, lại không thể không nề hà!
Ở Hán Thành, có ba nam nhân chuyên sủng nịch tử nữ qua đầu, một người làđương kim Thánh thượng, sủng Cửu công chúa đương triều ở hoàng cung vôpháp vô thiên, các cung phi tần thấy nàng ta đều đi đường vòng; mộtngười khác là Thừa tướng đương triều Hạ Hoa, Hạ Liễu khi nam bá nữ,không chuyện ác nào không làm chính là chứng minh tốt nhất; còn nữa,chính là vị Trấn Quốc Tướng quân Dạ Tu La vĩ đại này, ông ta so vớiHoàng thượng còn muốn có “Mặt mũi”, nhị nữ nhi và tiểu nữ nhi của ông ta ở Hán Thành đều là nhân vật “Có uy tín danh dự”, người người nhắc tới,đều là sợ hãi.
Cố Phán Hề nhăn nhíu, ban ngày ban mặt cô lạikhông có chết, chỗ nào để khóc? Đang muốn mở miệng hỏi, một nam nhânhùng hùng hổ hổ vọt vào, phía sau đi theo hai lão phu tử lưng cõng hòmthuốc, còn có mấy gia đinh đứng ở ngoài cửa.
Di, xem nam nhân trước mắt, Cố Phán Hề có chút kinh ngạc, đây là cái trận trận gì? Người vừa nháo đây hả?
”Tiểu thất, bảo bối của phụ thân, mau tới để phụ thân nhìn thử!”
Nam nhân tay trái nhất bát, tay phải vừa vén, đã gạt Tướng quân phu nhân và Đại nữ nhi trước giường sang một bên, bản thân ngồi ở bên người nữ nhi.
Ba nữ nhân chỉ phải lắc đầu, thở dài, lui ra sau hai bước, đứng ở một bên!
”Tiểu thất, con vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/185775/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.