Editor: Bộ Yến Tử
Đêm đã khuya, trăng chậm rãi thối lui tới sau đám mây đen, chiếu ám ảnhxuống cây cối xa xa trên núi, trong viện tiếng mấy côn trùng không biếttên kêu ngẫu nhiên truyền ra.
Cái gọi là nguyệt hắc phong cao,đúng là lúc nên làm tặc. Một hắc y nhân lặng lẽ vào sân, thừa dịp đêmđen sờ vào phòng, sau đó đưa tay điểm huyệt ngủ mỗ nha hoàn. Đầu tiểunha hoàn nhẹ nhàng ngã sang một bên, nặng nề ngủ.
Người tới thấychuyện đã thành, vừa mới chuẩn bị đi vào phòng trong, lại nghe thấytiếng châm chọc bên trong truyền ra: “Muốn làm tặc, về nhà học khinhcông cho giỏi lại đến!”
Dưới chân hắc y chùng lại, sau ót lập tức hiện ba vạch đen, trong lúc hoảng hốt kém chút nữa ngã sấp xuống, cáigì mà làm tặc trước phải học công phu cho giỏi? Võ công của hắn ta đãrất tốt? Không phải khinh công kém một chút sao, hơn nữa, hắn ta cũngkhông tính làm tặc!
Bĩu môi, người tới sửa lại dáng người trựctiếp nghênh ngang tiêu sái vém rèm châu ngăn buồng trong lên bước vào.Chỉ thấy trên giường không một bóng người, chăn gấm bị nhấc lên, vừa rồi rõ ràng nghe thấy nàng nói chuyện, vậy người đâu....
Nói thìchậm mà xảy ra thì nhanh, tay phải hắn ta hướng ra sau chống đỡ, dễ dàng ngăn cản một kiếm trí mạng của người phía sau! Nữ nhân này thực ác!
Hai người qua mấy chiêu, cuối cùng Dạ Tử Huyên không địch lại, bị hắc ynhân chế trụ. Giãy dụa một phen, vẫn không thể thoát khỏi tay hắc ynhân, chỉ phải hờn dỗi trong bóng tối, luyện khinh công tốt như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489689/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.