Nếu đã đưa Diệp cô nương về quý phủ an toàn thì hắn cũng nên rời đi rồi.
Không biết tại sao, Chu Vô Dạng cứ cảm thấy khó chịu trong lòng, ngày hôm nay hắn thấy tình cảnh này làm hắn có chút đau lòng cũng có chút ghê tởm.
Các cô là người thân, có câu nói, (*) bản tự đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp.
(*) Bản tự đồng căn sinh, tương tiên hà thái cấp nghĩa là vốn cùng sinh ra từ một gốc, tại sao lại đốt nhau khốc liệt như vậy (thân cây đậu nấu hạt đậu, nồi da nấu thịt, huynh đệ tương tàn).
Cùng là tỷ muội nhưng tại sao lại đối xử lạnh nhạt với Diệp Tương Tư như vậy? Chẳng lẽ là vì con thứ?
Chu Vô Dạng cười lạnh một tiếng, cùng một cha sinh ra nhưng lại chê bai con thứ đến nỗi hận người đó không thể chết đi?
Chu Vô Dạng là người thông minh, dĩ nhiên hắn có thể nhận ra thâm ý trong lời nói của hai vị tiểu thư kia.
Hắn là một cô nhi, chưa từng được trả qua hương vị được cha mẹ, huynh đệ tỷ muội thương yêu, nhưng mà hôm nay hắn thấy được tình cảnh này lại làm cho hắn đau lòng thay Diệp Tương Tư.
...........
"Hừ, cái đồ nghịch nữ này, lại dám trốn ra ngoài." Diệp Cảnh Minh trừng Diệp Tương Tư một chút, mấy ngày nay hắn vẫn phái gia đinh đi tìm.
"Hừ, cha, con thấy nên dùng gia pháp xử phạt, xem coi tỷ ấy còn dám quên không." Mắt Diệp Uyển Nguyệt liếc Diệp Tương Tư nói.
"Cha, tự nhiên tính tình của tam muội trở nên ngang bướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-kho-duong/183148/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.