Lâm Tam Tư được Hoắc Dực ôm trên đùi hắn, vì khoảng cách gần nên Hoắc Dực có thể nhìn thấy góc mặt nghiêng thanh lệ của nàng, lông mi dài rất rõ nét, đôi mắt trong suốt, môi mím chặt, lông mày thanh tú lúc này hơi chau lại.
Trong phòng đốt lò sưởi nên rất ấm áp, hai người cứ yên lặng ôm lấy nhau như vậy, nhưng cũng không hề cảm thấy thời gian trôi nhanh.
Hoắc Dực nhíu mày, nói: “Nàng muốn giúp nàng ta sao?”
Lâm Tam Tư bị Hoắc Dực nói ra suy nghĩ nên hơi xấu hổ, chỉ cắn môi không nói, đôi mắt chớp chớp, đạo lý đền ơn đáp nghĩa nàng đương nhiên rất rõ, chẳng qua hiện tại đến thân nàng cũng khó bảo toàn, nên không có cách nào để đền ơn người ta.Dù vậy thì lúc này Ninh vương phi đang có khả năng bị oan, nếu bị đuổi ra khỏi phủ thì đời này của nàng ấy coi như hết.
Nếu có thể, Lâm Tam Tư nguyện ý đi giúp nàng!
Hoắc Dực bị ánh mắt bất lực của Lâm Tam Tư làm cho lòng vừa mềm vừa đau, hắn thầm thở dài, tay đặt bên hông nàng khẽ nắm chặt, nhưng vì bụng nàng to nên không dám dùng lực quá mạnh, “Nếu nàng muốn giúp thì có gì khó đâu? Ta…”
Hoắc Dực còn chưa nói xong thì Lâm Tam Tư đã đưa tay che miệng hắn lại, bàn tay nhỏ bé phủ lên mặt hắn, khiến Hoắc Dực không khỏi cầm lấy tay nàng rồi hôn nhẹ.
Lâm Tam Tư ngước lên nhìn Hoắc Dực, nhẹ nhàng nói: “Ta biết điện hạ muốn đối tốt với ta, nhưng điện hạ đừng nên vì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-duong/565360/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.