Lâm Tam Tư mặt không cảm xúc đánh giá Hà Tất Kỳ mấy lần, thấy dáng vẻ của hắn vẫn rất trầm ổn, nếu đoán không lầm thì nếu Hoắc Dực xảy ra chuyện thì Hà Tất Kỳ lúc này chắc đã cuống đến phát điên rồi, không thể bình tĩnh như thế kia được, nên nhất định không phải là chuyện có liên quan đến Hoắc Dực.Nàng bảo Bách Hợp đi pha trà, sau đó hỏi: “Hà đại nhân, trễ vậy còn tới tìm ta là có chuyện gì?”
Hà Tất Kỳ bị Lâm Tam Tư nhìn chằm chằm, vô cùng mất tự nhiên, nhưng lại không thể lên tiếng ngăn cản, không thể làm gì khác là để nàng tùy ý nhìn mình.Cũng may là hắn cũng có bản lãnh của riêng mình, đã sớm thôi miên mình biến thành một bức tượng đá, cho dù Lâm Tam Tư có nhìn thế nào thì hắn cũng chỉ cúi mặt không có phản ứng gì.
“Lâm tiểu thư, là như vậy.” Hà Tất Kỳ chậm rãi nói, “Điện hạ trước khi xuất chinh đã phân phó thuộc hạ làm một việc, hôm nay cuối cùng cũng có kết quả, nên thần đặc biệt tới đây để báo với Lâm tiểu thư.”
“Báo với ta ư?” Lâm Tam Tư kinh ngạc hỏi, thấy Hà Tất Kỳ không giống như đang nói giỡn, “Điện hạ lúc rời đi không hề nói với ta chuyện gì cả, nếu là chuyện mà điện hạ giao phó cho Hà đại nhân, thì Hà đại nhân nên đợi điện hạ trở về rồi báo mới phải.”
Hà Tất Kỳ vẫn cúi thấp đầu như cũ, chậm rãi nói: “…Chuyện này có liên quan đến Lâm tiểu thư.”
Hà Tất Kỳ này tính tình quá trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-duong/565341/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.