Phong Loan cứng đờ hồi lâu, mới quay đầu nhìn về phía Diệp Dương, miễn cưỡng mở miệng hỏi: "Ngươi..."
Chuyện đã phát triển đến nông nỗi đáng sợ như này, Diệp Dương hoàn toàn không biết nên làm thế nào mới tốt, cậu chỉ có thể liều mạng lắc đầu, tỏ vẻ cơ thể mình rất tốt, không cần loại an ủi tâm hồn kỳ quái gì đó một chút nào.
Nhưng Vãn Quyên vẫn đang giương mắt ngóng nhìn bọn họ.
Phong Loan không khỏi lại nhìn về phía Vãn Quyên: "Vậy ngươi..."
Vãn Quyên nhanh chóng đứng dậy, nói: "Vâng! Hoàng thượng! Nô tỳ cáo lui trước!"
Diệp Dương lặng lẽ nhìn nàng bước đi một cách đắc ý, chỉ cảm thấy bó tay toàn tập.
Vãn Quyên đã chuồn mất, còn cậu phải làm răng để giải thích với Phong Loan đây?
Diệp Dương bất chấp khó khăn ngẩng đầu nhìn về phía Phong Loan, miễn cưỡng nhếch khóe miệng một cái, nói: "Tiểu nha đầu nói hươu nói vượn..."
"Kẻ hầu thì theo tính chủ." Phong Loan hơi hơi nhướng mày, có chút không vui: "Tiểu cung nữ mà thôi, không nên to gan ăn nói xằng bậy như vậy."
[Thiện cảm của Phong Loan -5, độ thiện cảm hiện tại: 32]
Diệp Dương: "..."
Diệp Dương cảm thấy bản thân hình như hiểu được chút gì.
Người Phong Loan này, chủ động dâng tới cửa thì hắn không thích, quyến rũ mê hoặc hắn liền tụt thiện cảm, nhưng nếu là vô ý làm thứ gì đó cho hắn, bày tỏ bản thân để ý hắn, độ thiện cảm của hắn trái lại tăng cực nhanh.
Có chút nói một đường nghĩ một nẻo, quả thực y như mấy đứa nam sinh đáng ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-dong-bac-cua-bao-quan/206171/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.