"Hoa cúc?" Miệng Quân Lam Tuyết hở ra, lộ ra một hàng hàm răng trắng noãn, lành lạnh cười: "Đồ tốt a."
Đồ tốt?
Chẳng lẽ cô nói đúng, hậu hao viên nhà hắn có một loại gọi là Hoa cúc? Nghe thái y nói là Hoa cúc là có thể làm thành dược liệu, nhưng tuy rằng là như thế nhưng cũng không có trân quý thế kia chứ? Coi là tốt đồ này.
Mặt Vũ Thú Kình không hiểu.
Quân Lam tuyết è hèm một tiếng, đưa tay vỗ lên trên bả vai nặng nề của hắn hai cái, tình ý sâu xa nói: "Vũ Thú mỹ nhân, chúng ta quen biết một hồi, cũng coi là bằng hữu rồi, ta liền như vậy nói với ngươi, đối với các ngươi mà nói, huynh đệ tốt nhất, là ở lúc ngươi cần, có thể nguyện ý làm nữ nhân của ngươi. Hiểu ý này không?"
. . . . . . Gì?
Huynh đệ tốt nhất, là ở lúc ngươi cần, có thể nguyện ý làm nữ nhân của ngươi?
Có gì cần? Nam nhân tại sao lại sẽ biến thành nữ nhân?
Vũ Thú Kình càng thêm mờ mịt.
Quân Lam Tuyết nặng nề thở dài: "Ai, ngươi về sau sẽ rõ."
Nói xong, không để ý tới Vũ Thú Kình ở một bên nữa, trực tiếp hướng đi ra ngoài.
Kim câu tế tháng, Hạ Phong mát mẻ.
Đây là một đêm gió lớn . . . . . . đêm sát nhân.
A, cô không giết người, cô trộm người.
Trương Hổ cùng Lưu quản sự luôn ở Lăng vương phủ, trước mặt mọi người bôi đen thanh danh của cô, hôm nay có Hàn phu nhân tìm cô phiền toái, quyết định ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1633642/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.