Nhưng cô nào hiểu ánh mắt ấy có ý gì chứ, cô chỉ cảm thấy ấm ức cùng tức giận, tại sao hắn lại quát mình. Cái gì mà anh em bạn tốt huynh đệ tình thâm đâu hết cả rồi, làm Hoàng thượng một cái liền không coi bạn bè ra gì nữa, thật không có nghĩa khí. Những công dân tinh hà Apolojk của cô tuyệt đối không có làm chuyện đáng khinh như vậy.
Tất cả phi tần trong hậu cung này đều biết về lai lịch của chiếc váy dạ hội này, đó là cấm phục, có đánh chết họ cũng không bao giờ động đến, mặc dù lúc nào nó cũng để trong phòng thay đổ hoàng thất, đẹp cứ gọi là mê hoặc người ta đến mặc nó.
Hắn chắc chắn, nếu là Mộc Phi thì cô cũng sẽ biết điều này, nhưng trước mặt hắn là Ba Ba Mạc Tỏa, sau vụ việc này hắn càng tin tưởng về việc hoán đổi kia, cô thực sự không lừa hắn, có lừa cũng không đến mức dùng tính mạng của mình ra mà đánh đổi như vậy.
Hắn dùng đôi mắt sắc lạnh, uy nghiêm của mình nhìn như muốn áp chết người:
“Mộc Phi, mau cởi bỏ chiếc váy ra, nhận phạt 50 chượng…”
“Tại sao chứ? Mặc có chiếc váy thôi mà làm gì bị phạt chứ?”
Nhưng đột nhiên cô như nhớ ra điều gì.
Cô liền nói:
“Nếu phải phạt, thì cầu xin Hoàng Thượng ban rượu độc…” Ba Ba Mạc Tỏa cúi thấp người vẻ cung kính khẩn thiết.
Toàn bộ phi tần đều há hốc mồm, họ không tin được Mộc Phi đang nói gì.
“Cô ta bị điên rồi à.” Hoàng Hậu lúc này cũng quên luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-tram-la-nguoi-troi/875609/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.