Chương trước
Chương sau
Lương Quý Phi bên này như nảy ra điều gì đó lập tức nói:
“Thưa Thái Hậu, để thần thiếp đi cùng Mộc Phi sửa soạn.”
“Tùy ngươi.” Thái Hậu nói cho xong, bà đang tức nên không quan tâm lắm.
Thuần Đức Hoàng Hậu ngồi ở vị trí bên dưới Hoàng Thượng.
“Mộc Phi ơi là Mộc Phi, người cô tin tưởng nhất lại là người đâm cô sâu nhất, không biết Lương Quý Phi sẽ dở trò gì đây.” Sau đó nở một nụ cười vui vẻ như sắp sửa được xem kịch hay.
Dạ Huân Thiên nghe được, liền nói nhỏ với Tiểu Châu bên cạnh, phân phó đi theo Mộc Phi.
Dạ Huân Thiên nhìn Thuần Đức Hoàng Hậu mới sắc phong. Một người như này mà xứng làm bậc mẫu nghi thiên hạ ư?
Hắn vốn nể nang họ ngoại nhà cô ta, lại thấy cô ta cai quản việc ở hậu cung rất tốt nên đồng ý cho Thuần quý phi làm Hoàng hậu, nhưng xem ra hắn nhìn người quá đơn giản rồi.
Lương Quý Phi kia chức phận cũng cao như vậy, nhưng cũng thuộc loại chuyên tính kế hãm hại người khác.
Hai người bọn họ ai cũng tưởng mình là người nắm đầu kẻ kia, điều khiển kẻ kia hại con mồi của mình, còn mình thì ngư ông đắc lợi. Thuần Đức Hoàng hậu nghĩ Lương quý phi là con tốt của mình, còn Lương quý phi cũng ngược lại, nghĩ Thuần đức Hoàng hậu cũng chỉ là còn rối để cô ta đằng sau tùy ý giật dây.
Con mồi ở đây là Mộc Thanh Nhi, hắn thừa biết dã tâm của hai bọn họ cực lớn, người có tương truyền sẽ là người nắm ngôi vị Hoàng hậu đi cùng với đế vương cả đời lại chính là nữ nhân nhà họ Mộc, vì thế Mộc Thanh Nhi mới bị hãm hại nhiều vậy. Vì vậy hai người họ chính là hai con rắn độc cắn vào từng kẻ trong hậu cung này, xui khiến họ, lây lan sự độc ác của mình để hại những kẻ yếu đuối.
Ai mà biết rằng đám phi tần dưới kia lòng dạ ác độc ra sao, chỉ vì quyền lực mà họ biến hậu cung của hắn trở thành một ổ rắn cứ kẻ này cắn xé kẻ kia. Người yếu thế như Mộc Thanh Nhi còn rất nhiều, cứ ngày ngày chết dần chết mòn.
Đây là lí do Thái Hậu thường nói hắn không được độc sủng bất kì ai, phải phân phát yêu thương cho từng người một.
Nhưng kể từ khi gặp Ba Ba Mạc Tỏa, là con người khác của Mộc Thanh Nhi, hắn thực không còn hứng thú với bất kì ai, khi đêm đến lật thẻ thị tẩm, hắn chỉ nằm bên cạnh cho đến sáng.
Phi Tần đó cũng không dám nói chuyện này ra ngoài, chỉ biết uất ức nuốt vào trong lòng, nói ra chỉ là nỗi nhục nhã ê chề. Thử hỏi được cho gọi thị tẩm nhưng cả đêm chỉ đóng vai trò là gối ôm, ai mà không nhục nhã cho được.
Phía bên này Ba Ba Mạc Tỏa được Lương Quý Phi đưa đến căn phòng thay đồ, bên trong bày đủ các loại y phục màu sắc xinh đẹp.
“Vừa nãy xin lỗi đã làm đổ nước vào người muội nha, ta thực không cố ý.”
“Cô chắc là cô không cố ý chứ?” Ba Ba Mạc Tỏa không lòng vòng hỏi vặn lại.
“Hả?” Lương Quý Phi bất ngờ với thái độ khác thường này của Mộc Thanh Nhi.
“Tất…tất nhiên là không rồi.”
Cô ta có chút chột dạ, cười đến giả tạo vô cùng nhìn cô.
Ba Ba Mạc Tỏa nhìn cô ta một lúc lâu, mục đích cô nói câu đấy là vì muốn Lương Quý Phi này làm cái hành động và biểu cảm y như hiện tại, chính là cơ thể căng cứng chột dạ mà nhìn chằm chằm vào mắt của cô thăm dò xem liệu cô đã nhận ra điều gì rồi chăng.
Như vậy khiến cô vừa hay cô đọc được trong mắt cô ta những điều xấu xa cô ta đã làm với Mộc Thanh Nhi.
Ba Ba Mạc Tỏa cũng không tính làm gì cô ta, dù gì cô ta cùng cô cũng thuộc loại xấu xa như nhau cả, cô cũng muốn Mộc Thanh Nhi phải chết mà, thôi thì cùng hội cùng thuyền trách nhau làm gì.
Nhưng có điều bây giờ cô đang trong cơ thể của Mộc Thanh Nhi, muốn ra tay như nào, giết ra sao là do cô quyết định, không cần người ngoài cuộc xía vào.
Ba Ba Mạc Tỏa buông lời cảnh cáo, ánh mắt hiện lên con ngươi màu xanh lá cây nhìn như muốn nuốt sống Quý Phi.
“Ta biết cô cố ý đổ nước vào người ta, chứng tỏ cô cũng nhận ra ta không phải là Mộc Thanh Nhi, nếu như đã biết, thì từ nay về sau khôn hồn tránh xa cô ấy ra, đừng có dại gì mà làm mấy chuyện xấu xa trước mũi ta, nếu không ta cho ngươi chết… không… thấy… xác.”
Mấy từ cuối được Ba Ba mạc Tỏa nhấn mạnh đe dọa khiến ai đó hoảng hốt trợn trừng mắt.
Lương Quý Phi nghe xong sợ hãi tay chân quơ loạn xạ, mặt mày xanh lè, đồng tử co rút sợ hãi tột độ nhìn cô.
“Nghe rõ chưa.”
“Rõ… rõ…” Trong lòng cô ta thầm nhớ lại những tin đồn cộng thêm những gì mình theo dõi được, thì ra Mộc Thanh Nhi thực sự đã bị ma nhập, người trước mặt này chính là quỷ.
“Với cả thôi cho người theo dõi ta ngay, nếu không ta sẽ cho cô nửa đêm bật dậy ôm xác nô tỳ của mình đó.”
“Ta…ta biết rồi.” Lương quý phi hoảng sợ, hóa ra Mộc Thanh Nhi sớm đã biết tất thảy kế hoạch của cô, không đúng hơn chính là con quỷ trong người Mộc Thanh Nhi đã phát hiện ra hết mục đích của cô ta rồi. Lương quý phi bị dọa cho ngã xuống, nhất thời không đứng dậy được.
Ba Ba Mạc Tỏa nhanh chóng xách cô ta lên chọn đồ thay cho mình, vì cô chẳng biết chọn y phục nào là phù hợp với mấy ngày lễ rườm rà trong cung.
Bất chợt cô nhìn thấy một bộ váy màu tím nhạt được để trong góc sâu nhất, bộ váy này rất hợp với phong thủy của hành tinh Apolojk của cô, nó là một hành tinh màu tím.
Chiếc váy được làm từ nhiều lớp, trên vai thêu hai nhành hoa bằng lăng tím biếc, lớp ngoài được may cách điệu đường viền màu trắng ren mềm mại. Phần thắt lưng ở giữa là vải kim tuyến cực kì sặc sỡ phân ra là bốn vạt, hai vạt trước hai vạt sau xòa ra dài chạm đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.