Lúc Kỳ Phượng Nhi định quay lại chỗ cũ để tìm Hồng Đan thì nghe được tiếng gọi.
- Cô nương!
Đó chẳng phải là nam tử nàng vừa gặp lúc nãy hay sao? Kỳ Phượng Nhi chưa kịp nói gì thì người kia đã lên tiếng trước:
- Đây có phải túi tiền của cô nương không?
Quả thật đó chính là chiếc túi nàng bị trộm. Kỳ Phượng Nhi liền đa lễ:
- Cảm tạ công tử đã ra tay cứu giúp.
- Không có gì.
Vừa nói nam tử kia liền rút trong ống tay áo một chiếc khăn tay.
- Cái này là cô nương đã đánh rơi lúc nãy. Ta trả lại cho cô.
Chiếc khăn lụa thêu hoa hải đường có chữ Phượng Nhi. Không phải của nàng thì của ai.
Lúc này Hồng Đan đã tìm được nàng. Vừa thở hồng hộc vừa nói:
- Tỷ tỷ... tỷ đã chạy đi đâu vậy để muội tìm mãi.
Bấy giờ Hồng Đan cũng đã nhận ra sự có mặt của nam tử xa lạ nhưng có chút quen thuộc. ?
Nàng (HD) nheo mắt lại cố tìm lại trong trí nhớ. Nhìn thấy biểu hiện của Hồng Đan, Kỳ Phượng Nhi càng chắc chắn đã từng gặp người này rồi.
Kỳ Phượng Nhi liền liếc qua người nam tử, đem khăn tay cất đi và nói:
- Bây giờ tỷ muội chúng ta phải quay về phủ rồi nếu không gia phụ sẽ lo lắng. Xin cáo từ.
Kỳ Phượng Nhi nhanh chóng kéo tay Hồng Đan rời đi.
Lúc Kỳ Phượng Nhi nhìn hắn thấy được miếng ngọc bội chạm khắc kim quy (con rùa) và túi thơm móc kiếng. Là vật mà triều thần hay dùng.
( Nam phụ của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-thuan-de/1513207/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.