*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương này au viết để dành tặng bạn tranyen99 kèm một lời nhắn: " Thế là au không lười nữa nhé!"
****
Nghỉ ngơi ở Liễu phủ được hai ngày liền quay trở lại Hoàng cung. Khi quay lại đèo Cam Túc, thảm cảnh lúc trước lại hiện về trước mắt.
Kỳ Phượng Nhi nắm chặt tay lại. Nàng sẽ trả thù Đại Thừa tướng thay cho phụ mẫu nhưng có lẽ Hoàng hậu cũng là người cần phải trả thù. Vì.... nàng cần báo thù thay cho Yên Nhi và đứa bé trong bụng nàng ấy nữa.
Cách kinh thành không còn xa, Kỳ Phượng Nhi và Hồng Đan liền dừng chân tại một tửu lâu để nghỉ ngơi. Lúc rời khỏi đó có một nam tử đụng phải nàng.
Một miếng ngọc bội của nam nhân đó rơi xuống. Kỳ Phượng Nhi liền nhặt lên trả lại:
- Cái này của công tử phải không?
- Thật xin lỗi cô nương, bản thiếu gia hơi vội nên bất cẩn đụng phải cô.
Lúc hai người quay lại nhìn nhau nam tử kia liền giật mình. Chàng nhận lại miếng ngọc bội trên tay Kỳ Phượng Nhi và hỏi:
- Cô nương à chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu chưa vậy?
Kỳ Phượng Nhi nhìn thật kỹ nam tử đó. Dung mạo không hề giống người dân thường mà lại mang một vẻ quyền quý. Giọng nói thật sự nghe rất quen nhưng nàng không thể nhớ rõ người đó là ai.
( Bạn nào đoán được người này au tặng chương mới nè!)
- Thật ngại quá chắc công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-thuan-de/1513206/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.